Sắc mặt Embis thay đồi một lát: “Nhưng ngộ nhỡ…” “Không có ngộ nhỡ, tôi nói rồi, nếu muốn phá cuộc, thuốc giải độc Bắc Trần, nhất định phải là giả!”
Brooke chắc như đinh đóng cột.
Đồng tử của Embis đột nhiên đông cứng lại, hắn dường như hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Brooke.
Nếu thuốc giải độc Bắc Trần thật sự là giả, vậy thì tốt nhắt, nhưng nếu không phải giả… cũng phải biến nó thành giả! Hơn nữa, chỉ khi đến Hoa Hạ, tận mắt nhìn thấy thuốc giải độc Bắc Trần, chúng ta mới thật sự hiểu đối phương, mới có thể đối phó với đối phương.”
Khóe miệng Brooke nhếch lên: ‘Nếu thật sự có tác dụng thần kỳ như vậy, các người lẽ nào không muốn lấy đơn thuốc đến tay sao?”
Mắt Embis sáng lên.
Lời nói của Brooke khiến hắn cảm thấy con đường phía trước dường như mở ra rất nhiều thứ cùng một lúc.
Đây khồng phải là một ngõ cụt.
Dược phẩm Kim Thông vẫn còn quá nhiều chỗ để hành động.
Tuy nhiên, Embis không để sự phấn khích đột ngột lấn át bộ não của mình, hít một hơi thật sâu, và nói với giọng trầm: “Chuyến đi đến Hoa Hạ là bắt buộc, nhưng bọn họ sắp xếp nhiều như vậy, bọn họ hoàn toàn đầu tư một lượng lớn sức mạnh vào việc bảo vệ thuốc giải độc Bắc Trần, nhóm tồi, trong một thời gian, sẽ rất khó để tập hợp lực lượng quá mạnh.”
“Cục hỏa thần sẽ dốc toàn lực giúp anh.”
Không chút do dự, Brooke ngắt lời: “Anh chuẩn bị đi, sáng sớm ngày mai tốt nhất là xuất phát sớm.”
Embis lập tức gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4124200/chuong-1704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.