“Phiến đá Hồng Thần, quả thật tùy thời còn có thể bị trộm.” Sở Trần nói: “Bởi vì tiểu đội mạo hiểm như vậy, trong khoảng thời gian gần đây, đột nhiên tăng vọt, sau lưng bọn họ có một chuỗi lợi ích, vào một ngày bọn họ không bị dập tan, sẽ có càng ngày càng nhiều tiểu đội mạo hiểm tiến vào mười vạn đại sơn, tìm kiếm đồ vật có giá trị, tồn tại của phiến đá Hồng Thần, nhất định sẽ trở thành mục tiêu của bọn họ.”
Sở Trần nhìn Miêu Tùy Long: “Miêu lão, đây chính là chuyện tôi muốn nói với ông.”
Thần sắc Miêu Tùy Long nghiêm trọng lên.
Những dân làng còn lại cũng hai mắt nhìn nhau.
“Từ tình huống hôm nay mà xem, nếu như còn có người đến cướp phiến đá Hồng Thần, chúng ta cũng cán bản ngán không được.” Một thanh niên buổi sáng bị đánh ngất xỉu bất đắc dĩ nói: “Bọn họ đều là luyện võ giả, nhưng chúng ta chỉ là người bình thường.”
Dân làng lo lắng.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên: “Tôi có một suy nghĩ.”
Người nói chuyện chính là một vị lão nhân ở thôn Hồng
Miếu, lúc này, lão nhân nhìn Sở Trần: “Chúng tôi không có năng lực bảo vệ phiến đá Hồng Thần, nhưng Sở tiên sinh có, không biết Sở tiên sinh có nguyện ý hay không, giúp thôn Hồng Miếu bảo vệ phiến đá một thời gian, đợi chúng tôi trùng tu thôn Hồng Miếu, đề cao phòng hộ, tiểu đội mạo hiểm cũng không còn lan rộng như vậy, lại nghênh đón phiến đá Hồng Thần.”
Đây quả thực là thần trự công.
Sở Trần bề ngoài khồng nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4124144/chuong-1648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.