Nhìn Sỏ’ Trần xa xa, ánh mắt Thiên Bối lão nhân cực kỳ vui mừng.
Đồng thời, như trút được gánh nặng.
Tộc Bối thị mang theo sứ mệnh hơn một ngàn nám, rốt cục hạ màn.
Trận tai họa lơn snày trì hoãn hơn một ngàn nám, cuối cùng bời vì một thanh niên hơn một ngàn năm sau hoành không xuất thế, biến mất.
Từ nay về sau, tộc Bối thị, cũng có thể rời khỏi vùng biền, tự do tự tại.
Ánh mắt Thiên Bối lão nhân nhìn về phía 36 đặc phái viên Thiên Cương ngã xuống đắt.
Bối thị cùng Từ thị hơn một ngàn năm số mệnh dây dưa, bắt đầu từ hôm nay, cũng hoàn toàn kết thúc.
Đương nhiên, Thiên Bối lão nhân giờ phút này trong đầu nghĩ, sẽ không phải là chém tận giết tuyệt đối với Từ thị, cụ thề xử lý Từ thị Thiên Ngoại Thiên như thế nào, ông cũng không động, giai cho cháu ngoại Sò’ Trần.
“Hạo Trúc, chúng ta có thể về hưu rồi.” Thiên Bối lão nhân cười ha ha
Khuôn mặt Sở Hạo Trúc cũng lộ ra ý cười.
Cảnh giới thần biến.
Mặc dù cách ngày đó còn thời gian hơn một năm, nhưng trên đời nay, đã không còn ai có thể uy hiếp đến an toàn của Sở Trần.
Một kiếp kia của Sờ Trần, cũng nên biến mất đi.
Sở Hạo Trúc nhìn Thiên Bối lão nhân.
Thiên Bối lão nhân hiểu được ý tứ của Sở Hạo Trúc, lấy gia thế, thực lực của Sỏ’ gia, dưới tình huống bình thường, đương nhiên không có khả náng đưa Sở Trần vào Cửu Huyền Môn tu hành. Nhưng năm đó, Thiên Bối lão nhân từng dùng bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4124070/chuong-1574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.