Trạm Đông Sơn lâm vào trong uể oải cực độ không cam lòng, nắm chặt nắm đấm.
Giới võ giả hiện nay, trong tứ tông võ giả, rõ ràng chì có hắn là người tiếp cận cảnh giới thần biến nhất, nhưng hiện tại, bởi vì bức thiết muốn đuổi kịp Sở Trần, hắn không đề ý linh hồn bị hao tồn, còn không đợi linh hồn của mình khôi phục lại, liền một lần lại một lần xông vào bể luyện hồn, cuối cùng phát ra tác dụng ngược lại, linh hồn của hắn bị thương, hơn nữa bị đá ra ngoài cánh cửa ánh sáng.
Khiến Trạm Đồng Sơn thoáng cảm thấy vui mừng chính là, lúc hắn chật vật nhất, lại có người trước tiên đỡ hắn dậy.
Thế gian tràn đầy tình yêu thương.
Trạm Đông Sơn ngẩng đầu lên, chạm vào nụ cười tràn ngập chân thành của Mộ Dung Thần Hồng, cả người choáng váng.
Àm ầm! Ằm ầm! Ằm…
Cường giả Thiên Ngoại Thiên trùng kích trận pháp động tĩnh càng lúc càng lớn.
“Trạm Đông Sơn, vẫn khỏe chứ.” Thiên Bối lão nhân nhìn Trạm Đông Sơn.
Trạm Đông Sơn lúc này mới chú ý tới Thiên Bối lão nhân, sắc mặt bỗng nhiên đại biến, cả người dâng lên một trận lạnh lẽo.
Hai con ốc biển nhỏ kia, chính là hắn trộm cắp từ trong tay Thiên Bối lão nhân.
Trạm Đông Sơn theo bản năng lui về phía sau hai bước.
Hắn vốn không phải là đối thủ của Thiên Bối lão nhân, hiện giờ linh hồn bị thương, thực lực càng giảm đi rất nhiều.
Trạm Đông Sơn cho rằng Thiên Bối lão nhân đến hỏi tội.
“Ngươi tự tay phóng thích ra một đám tà ma.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4124057/chuong-1561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.