Quy Nhất đại SU’ tức giận bại hoại: “Ngươi…nói bậy nói bạ!”
Quy Nhất đại SU’ không mở miệng còn tốt, vừa mở miệng, nhất thời khiến những người còn lại trợn mắt há hốc mồm.
Trong nhận thức của bọn họ, các đại sư Đạt Ma Sơn, đối mặt với bất kỳ tình huống nào đều là không quan tâm hơn thua, nhưng hiện tại, một câu của Sở Trần liền phá vỡ phòng ngự cùa bọn họ, điều này đại diện cho cái gì?
Sở Trần nói, dĩ nhiên là thật!
“Các ngươi cho rằng, chuyện trên người mình, thật sự không ai biết sao?” Sở Trần cười ha hả, môi như mũi tên nhọn, từng mũi tên bắn xuyên qua trái tim võ giả ba tông, từng câu “bạo liệu” khiến bọn họ có loại cảm giác bệnh tim sắp phát tác, một đám theo bản năng cúi đầu, cầu nguyện đừng để Sở Trần nhìn chằm chằm.
Nam Cung Quân nhìn Sở Trần, khuôn mặt toát ra mỉm cười, cô hiểu ồi.
Sờ Trần biết những chuyện này, là bỏ’i vì lúc các tông quản ốc biển nhỏ nói chuyện, bọn họ cho rằng không ai biết, không biết, thanh âm đều đã truyền đến trong tai Sở’ Trần qua một ố biển nhỏ khác.
Sở Trần càng nói càng cao hứng, hoàn toàn không chú ý tới biểu tình của mấy vị sư phụ bên cạnh mình, đã xấu hố đến mức sắp làm nát lòng bàn chân của mình.
Lúc ốc biển nhỏ ở trong tay bọn họ, bọn họ cũng nói không ít chuyện bí mật…
Chỉ có điều, lúc này mũi nhọn của Sở Trần chỉ nhằm vào ba tồng.
Dừng một chút, Sở Trần nhìn thoáng qua Mộ Dung Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4124046/chuong-1550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.