Giờ phút này, vẻ mặt Nam Cung Quân toát ra một trận lo lắng: “Ta không sợ không có cách nào rời khỏi nơi này, trong lòng ta đặc biệt lo lắng chính là…”
Thiên Tiêu tôn giả hiểu được ý của Nam Cung Quân.
Nam Cung Quân không mang theo bất kỳ dây dưa nào quyết đoán cắt đứt liên lạc giữa 2 ốc biển nhỏ, chính là vì cắt đứt cơ hội Sở Trần tiến vào cấm địa Thiên Ngoại Thiên.
Nhưng cô vẫn lo lắng, tiểu tử Sở Trần kia sẽ lỗ m ãng xông vào.
“Bên cạnh Sở Trần còn có một người con gái, hy vọng cô ta có thể khuyên bảo Sở Trần.” Thiên Tiêu tôn giả cảm thán.
Việc đã đến nước này, bọn họ cũng không có cách nào khác.
Cách đó không xa là trận doanh phái Bắc Đẩu.
Ánh mắt Mộ Dung Luật tràn ngập địch ý nhìn chằm chằm Nam Cung Quân, theo hắn thấy, là Quân ma nữ triệt đề đoạn tuyệt hy vọng bọn họ rời khỏi cấm địa, nếu như không phải kiêng kị uy lực của cơ quan trận pháp, hắn hận khồng
thề lập tửc đánh chết Quân ma nữ.
“Thần Hồng sư huynh, chúng ta cứ như vậy ngồi chờ chết sao?” Mộ Dung Luật thần sắc cực kỳ không cam lòng, trong nhà hắn còn có vợ đẹp, đang chờ hắn trờ về.
Nếu hắn chậm chạp không về, vậy…
Mộ Dung Luật quả thực không dám tưởng tượng.
Mộ Dung Thần Hồng thở dài một tiếng: “Trừ phi Sở Trần cầm ốc biển nhỏ xông vào cấm địa, hơn nữa tìm được nơi này, thỏa mãn hai điều kiện trên, chúng ta còn có cơ hội rời đi, nhưng mà…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4124038/chuong-1542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.