Anh đến chậm một bước, chín vị sư phụ liền thêm một phần nguy hiểm.
Giờ này khắc này, trước tường vây của đại điện cấm địa, quả thật cỏ vài phần không khí giương cung bạt kiếm.
Võ giả tam tồng giờ khắc này đứng ở cùng một mặt trận, đứng song song Cửu Huyền Môn.
“Quân tiên tử, cô tối thiểu cũng phải để cho Sở Trần tự mình lựa chọn chứ.” Mộ Dung Thần Hồng trầm giọng nói: “Hắn có quyền quyết định đến hoặc là không.”
“Ta là tỷ tỷ hắn.” Nam Cung Quân híp mắt: “Ta sẽ không cho phép hắn đến, làm sao vậy?”
Trạm Đông Sơn lạnh lùng nhìn Nam Cung Quân: “Vậy đề tiểu ốc biển về nguyên chủ đi.”
Nam Cung Quân lựa chọn không liên lạc, nhưng bọn họ muốn liên lạc, tất cả mọi người đều tin tường vững chắc, hai ốc biển nhỏ, chính là chìa khóa mở tòa đại điện này, mà bên trong đại điện, có đại cơ duyên, có cách rời khỏi cấm địa.
Bọn họ sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Nam Cung Quân lui về phía sau hai bước.
Mạch chủ Cửu Huyền đều nghiêm trận chờ đọi.
Nếu như đối phương động thủ cướp, vậy liền không tiếc đại giới đánh một trận.
“Cửu Huyền Môn các người sẽ không cảm thấy, chỉ bằng thực lực của chín người các người, có thể chống lại ba tông?”
Ninh lão tiên cười hắc hắc: “Không thử một lần làm sao biết?”
“Ninh lão quỷ thật cuồng vọng, ta đến tiếp chiêu ngươi.” Mộ Dung Luật tức giận mà lao ra, ba tông vây công Cửu Huyền Môn.
Càng nhiều ánh mắt ỏ’ trên ốc biển nhỏ trong tay Nam Cung Quân.
Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4124017/chuong-1521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.