Nhưng một trận khí tức không ồn định vừa rồi, rất rõ ràng là đột phá. 
Thanh Phong đạo trưởng suy nghĩ một hồi, tròng mắt đột nhiên mở to tròn vo, giương mắt nhìn sỏ’ Trần, thanh âm run lên: “Thiếu chủ, người…khí tức cảnh?” 
Sở Trần cũng thở phào nhẹ nhõm: “Không sai, nhìn chung cũng là đột phá a.” 
Trước khi xuất phát đến biển đột phá đến khí tức cảnh, đây là suy nghĩ lớn của Sở Trần. 
Mấy ngày nay, Sở Trần một mực vì mục tiêu này mà phấn đấu. 
Chiều nay sẽ xuất phát đến biển, đột phá này, đến quá kịp thời. 
Nhưng mà, Thanh Phong đạo trưởng nghe qua, thiếu chủ diễn xuất quá giỏi. 
Nhìn chung cũng đột phá? 
Thiên hạ hiện nay, nhìn toàn bộ giới võ giả, cũng chỉ có thánh nữ Liễu Như Nhạn Bách Hoa Cung, đột phá đến khí tức cảnh trước. 
Thiếu chủ, lại trở thành người thứ hai. 
Mấu chốt chính là, tuổi này của thiếu chủ, ở giới võ giả, là thuộc về một thế hệ trẻ tuổi, nhưng anh không chỉ là người nồi bật của thế hệ trẻ, còn trờ thành đỉnh phong của toàn bộ giới võ giả. 
Quá nghịch thiên. 
Thanh Phong đạo trưởng cả người run rẩy, kích động không gì sánh được. 
Cái đùi này, hắn ôm. 
Lúc Sở Trằn trở lại biệt thự Tống gia, đã là giữa trưa. 
Vừa đẩy cửa tiến vào tồ ấm nhỏ, một đạo thân ảnh nhào tới, gắt gao ôm lấy Sở Trần. 
Sở Trần cũng thuận tay ôm lấy, khẽ hôn mái tóc thơm mê người. 
“Em tưởng anh bỏ đi mà không nói một tiếng.” Thanh âm Tống Nhan khẽ mang theo run rẩy, trong chốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123962/chuong-1466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.