“Nguyên nhân triệu tập mọi người tới nơi này không cần phải nói nhiều.” Cao Chấn Long trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, chấn thanh nói: “Hiện tại chúng ta cần thảo luận chính là, làm thế nào tìm một lý do chính đáng, can thiệp vào nghi thức lên ngôi lần này của thánh nữ Bách Hoa Cung, sau đó phá hủy nó.” 
“Phái Bắc Đẩu chúng ta làm việc, còn cần phiền toái như vậy sao?” Một gã trưởng lão nhíu mày: “Nếu như không phải tấm thiệp mời này, ỏ’ trong mắt lão phu, Bách Hoa Cung thậm chí ngay cả chút cảm giác tồn tại cũng không có.” 
“Đúng vậy, Bách Hoa Cung, chẳng qua chỉ là tên hề mà thôi.” 
“Theo ta nói, trực tiếp thông báo cho bọn họ, buổi lễ lần này, không hợp với quy củ của giới võ giả, đế cho bọn họ hủy bỏ.” 
Trong đại điện, các trưởng lão hộ pháp nghị luận sôi nồi. 
Chẳng qua, thảo luận hơn mười phút, đều không có đưa ra phương án thực chất. 
Bỗng nhiên, có một người trung niên vọt vào đại điện, thở hồng hộc: “Bách Hoa Cung, gửi điện mừng tới.” 
“Bách Hoa Cung còn dám làm yêu?” 
“Đầu tiên là buổi lễ, sau đó là điện mừng, ha ha, Bách Hoa Cung thật sự không để phái Bắc Đẩu chúng ta vào mắt sao?” 
Đặng Kiệt Hồ cười lạnh: “Ngươi nói xem, Bách Hoa Cung phát ra điện mừng gì?” 
Người trung niên cũng là một gã hộ pháp trưởng lão phái Bắc Đẩu, giờ phút này thần sắc bối rối, ánh mắt khó nén chấn động, thanh âm hơi run rẳy: “Thánh nữ Bách Hoa Cung…” 
Khóe miệng Cao Chấn Long lạnh lùng nhếch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123956/chuong-1460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.