Lần tiếp theo gặp mặt có lẽ chính là ở vùng biền, nơi đó có hung hiểm không thể dự đoán được. 
Nhưng Sở Trần cùng Giang Ánh Đào đều tự mình kiêm sứ mệnh, bọn họ nhất định phải đi. 
Đêm nay, đều uống thỏa thích. 
Tiêu Phong vào khoảng một giờ sáng liền say xỉn, Giang Ánh Đào sắp xếp bảo vệ quán bar dìu Tiêu Phong đi đến phòng khách sạn bên cạnh ở. 
Đương nhiên, Hạ Bắc so với Tiêu Phong ngược lại nhanh hơn, cùng nhau bị đưa đi. 
Tư Đồ Tĩnh không thắng nối, sớm rời đi. 
Bên trong phòng riêng chì còn lại hai người Sở Trần cùng Giang Ánh Đào. 
Giang Ánh Đào khuôn mặt má hồng, đôi mắt hoa đào xinh đẹp, dưới tác dụng của rượu, cả người giống như quả đào mật. 
Lúc uống thoải mái, Giang Ánh Đào còn nhảy một điệu 
múa, nhẹ nhàng uyển chuyển như mộng như ảo. 
Sở Trần cũng có chút say rượu, ánh mắt mang theo một chút mông lung, cảnh đẹp trước mắt, tựa như tiên cảnh. 
“Gặp lại ở biển.” Cuối cùng, bàn tay ngọc trắng nõn của Giang Ánh Đào nhẹ nhàng đặt lên vai Sở Trần, nâng cằm tinh mỹ mê người, nhẹ nhàng nói bên tai Sở Trần một tiếng. 
Gặp lại ở biền. 
Sờ Trần tối nay không về nhà. 
Anh ở khách sạn bên cạnh quán bar, vừa tỉnh lại, đầu óc thoáng mê man, đêm qua uống quá nhiều, các loại rượu hỗn tạp cùng một chỗ, hơn nữa không có dùng nội lực đi chống lại sự xâm nhập của rượu, Sở Trần khó có được một lần uống đến hơi say. 
Khoanh chân mà ngồi, vận chuyển công pháp, nửa giờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123954/chuong-1458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.