Từ cồ Chính lắc đầu: “Cái này ta cũng không biết… a!”
Từ Cồ Chính đau đến nhe răng trợn mắt, cả người run rẩy: “Ta…ta thực sự không biết… a!”
Sở Trần liên tiếp đâm mấy mũi, Từ cổ Chính có loại cảm giác đau nhức toàn thân bị đâm thủng.
Nhưng hắn vẫn như cũ không biết.
Sở Trần cau mày, xoay người đi vào trong cửa hàng, một lát sau, từ bên trong lấy ra một cái bình sứ, ờ trước mặt Từ Cố Chính giương lên một chút, mở miệng nói: “Cái này gọi là tình hoa độc, nghe có phải rất bình thường hay không, nhưng, đây là tình hoa độc mà Liễu tỷ tỷ ta tự mình nghiên cứu ra, khí tức cảnh trở xuống, cho dù là dính một chút, sẽ mất đi tâm trí, lâm vào trong tình d*c, ta muốn cho ngươi thử xem, sau đó nhốt ngươi ở trong chuồng heo.”
Từ Cố Chính có loại cảm giác cả người phát lạnh, thần sắc hoảng sợ nhìn bình sứ trong tay sỏ’ Trần, sắc mặt trắng bệch: “Ngươi… đừng làm bậy.”
“Trả lời vấn đề của ta.” Sở Trần thản nhiên nói.
Từ Cổ Chính cả người phát run, chợt lớn tiếng nói: “Nghe nói ốc biển nhỏ có hai cái, võ giả lục địa đã đi vào cấm địa
Thiên Ngoại Thiên cầm trong tay một cái, người bên ngoài cầm một cái, hia bên nếu như tìm được điểm cộng hưởng trong trận pháp của ốc biền nhỏ, ở trong một khoảng cách nhất định, có thể cảm giác được sự tồn tại của nhau, thậm chí là vị trí cụ thể. Ta biết chỉ cỏ nhiều như vậy!”
Trận pháp cộng hường.
Sở Trần cau mày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123940/chuong-1444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.