Hơn nữa Sở Trần tin tưởng, tác dụng của nó tuyệt đối không chì có vậy, điểm này, từ thế lực của đảo cấm kỵ không chừa đường truy sát võ giả Chiến Long Đảo là có thẻ nhìn ra được.
Nhưng Trạm Mục Tư cũng không biết nó còn có tác dụng gì khác.
Hắn nhắn mạnh, Trạm Lôi Đình nói với hắn, ốc biến nhỏ liên quan đến việc cường giả Chiến Long Đảo có thế rời khỏi đảo cấm kỵ hay không.
Vậy thì càng không thế giao ốc biến nhỏ cho Trạm Mục Tư.
“Ta vẫn như cũ nghĩ không ra chính là, Lôi Đình hộ pháp vì sao lại giao cơ hội sống sót cho ngươi.” Sở Trần đánh giá Trạm Mục Tư, ý tứ rắt hiển nhiên, Trạm Mục Tư không đáng.
Trạm Mục Tư cảm giác lần nữa bị vũ nhục, lúc này mở miệng nói: “Người mạnh nhất Chiến Long Đảo tiến vào đảo cấm kỵ, Trạm Đồng Sơn, là ông nội của ta.”
Sở Trần giật mình, thì ra là như thế.
“Vậy thì ngươi đợi đi.” Sở Trần thu hồi ốc biển nhỏ.
Sắc mặt Trạm Mục Tư biến đối: “Ngươi…”
“Ngươi muốn đi tìm ông nội, ta cũng phải đi tìm chín sư phụ của ta, từ đi3m này mà xem, mục tiêu của chúng ta giống nhau, cho nên, ốc biển nhỏ này ở trong tay ta cũng giống như vậy.” Sở Trần nói: “Có điều, ngươi phải có chuấn bị, nhiều nhất một tháng, ta sẽ ra biển, đến lúc đó còn phải để ngươi dẫn đường.”
Trạm Mục Tư không thế làm gì được, chỉ có thể tiếp nhận sự thật này.
Sau khi Sở Trần rời đi, trong phòng khôi phục yên tĩnh.
Trạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123929/chuong-1433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.