Đương nhiên, Liễu Như Nhạn chưa chắc có thể đột phá đến khí tức cảnh trong vòng ba ngày.
Sở Trần đối với Trương đạo trưởng cũng cho kỳ vọng rất lớn.
Trợ giúp của Cửu Huyền Môn có thể kịp thời chạy tới hay không, đối với sở Trần mà nói cũng cực kỳ quan trọng, anh trong lòng biết tình thế trước mắt, chỉ bằng sức lực của một mình anh, không có khả năng ngăn cản được các đại môn phái vây công.
“Hy vọng đến kịp.” Sở Trần trong lòng còn có lo lắng chính là, Trương đạo trưởng không biết có thể thành công liên hệ với cửu Huyền Môn hay không.
Tên đó chạy quá nhanh.
Biệt thự Tống gia, đám bảo vệ đang thu dọn chiến trường, trong bọn họ không ít người tận mắt chứng kiến trận chiến này, ánh mắt nhìn Sở Trần mang theo kích động nóng bỏng.
Trong mắt bọn họ, Sở Trần giống như phong thần.
Các đại môn phái vây công, khí thế hùng hổ, cuối cùng lại bị một mình Sở Trần đánh bại, liên tục bò rời khỏi Tổng gia.
Đây là cậu ba Tống giabọn họ!
“Mọi người vừa rồi đứng rất xa, không nhìn thấy, cậu ba chúng ta đối mặt với cường địch, khí định thần nhàn, giống như tiên thần
hạ phàm, chỉ là một ánh mắt, liền dọa kẻ địch sợ tới mức tè ra quần.”
“Tôi vừa rồi ở trên tầng thấy được, mười mấy người nhào tới phía cậu ba, cậu ba cười to một tiếng, liền đánh ngã tất cả mười mấy người kia xuống đất.”
“Mọi người cũng không thấy rõ, tôi trốn ở dưới đất hồ Tống, ôi đếm kỹ một chút, vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123879/chuong-1383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.