Động Tiên là anh sáng tạo ra.
Nếu như anh thích, Liễu Như Nhạn hiện tại nằm cái giường này đều có thể là Động Tiên.
Liễu Như Nhạn hoàn toàn mơ hồ.
Phán đoán của cô là, trong biệt thự Tống gia có Động Tiên.
Nhưng Sở Trần vừa mới trả lời cô, Liễu Như Nhạn cảm giác được, cũng là nói thật.
Tống gia thật sự không có Động Tiên?
Nhưng những biến hóa này của Sở Trần cô nhìn thấy, đó là bởi vì cái gì?
Liễu Như Nhạn cảm giác manh mối của mình bắt đầu lộn xộn…
Khóe miệng sở Trần khẽ nhếch lên.
Anh biết mục đích của Liễu Như Nhạn.
Muốn thông qua Động Tiên để đột phá đến khí tức cảnh.
“Bên trong Bách Hoa Cung, không cỏ một chỗ Động Tiên sao?” Sở Trần hỏi.
“Có.” Liễu Như Nhạn bất đắc dĩ nói: “Nhưng thời gian Động Tiên hình thành, một năm chỉ có không đến mười ngày.”
Bách Hoa Cung to lớn như vậy, nhiều người như vậy, phân chia Động Tiên 10 ngày.
Cho dù Liễu Như Nhạn là thánh nữ Bách Hoa Cung, cũng không có khả năng một mình hưởng thụ.
Động Tiên, quá mức trân quý.
Liễu Như Nhạn ngồi dậy, đi tới trước giá sách, lấy ra một phần trúc thư, nhìn qua rất có dấu vết năm tháng, ném cho Sở Trần: “Cầm đi.”
Sở Trần tiếp nhận, nhìn thoáng qua, không khỏi sửng sốt, đây là Tinh Thần Thổ Nạp Thuật.
“Dù sao Tinh Thần Thổ Nạp Thuật này ta cũng không hiểu, ngươi cầm đi thử đi.” Liễu Như Nhạn nói: “Yên tâm, không có điều kiện
kèm theo.”
Sở Trần nhìn trúc thư trong tay, thoáng mang theo một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123828/chuong-1332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.