“Để thể hiện sự thành ý của ta, ta có thể lấy một tin tức làm tiền đặt cọc.” Liễu Như Nhạn nói.
“Một tin tức?” Sở Trần nghi hoặc.
Liễu Như Nhạn nhìn sở Trần, gằn từng chữ: “Ta có thể nói cho ngươi biết, cửu Huyền Môn vì sao phải đóng cửa, ta tin, Nam Cung Quân tuyệt đối sẽ không nói cho ngươi biết.”
Trong lòng Sở Trần đột nhiên chấn động!
Ngoài cửa vòm đá, Liễu Thiên Thiên đi tới đi lui.
“Một giờ rôi a.”
“Cô cô rốt cuộc đang cùng Sở Trần nói cái gì, dĩ nhiên một giờ còn chưa kết thúc.”
“Chị, hay là chị vào xem một chút?”
Liễu Mạn Mạn ngồi ở một bên, nhìn như bình tĩnh, nhưng nội tâm cũng gợn sóng phập phồng.
Cô cô hôm nay thật sự quá khác thường.
Lại qua một giờ.
Sở Trần từ bên trong đi ra, thần sắc mang theo vài phần mệt mỏi.
Liễu Thiên Thiên tim đập lỡ một nhịp, đi lên: “Sở Trần, anh cuối cùng cũng ra rồi.”
Sở Trần duỗi thắt lưng một chút: “Không đi
ra, tôi sẽ kiệt sức.”
Thánh nữ Bách Hoa Cung thật sự quá sốt ruột, chính mình vừa mới đáp ứng cô, cô liền lập tức lấy ra ba bức tranh cổ, Sở Trần cuối cùng cũng hiểu được vì sao Liễu Như Nhạn chắc chắn chỉ có anh mới có thể sửa những bức tranh cổ không trọn vẹn này, những bức tranh cổ không trọn vẹn này ít nhiều có chút chỗ độc đáo, ba bức tranh cổ thì hai bức đều có dấu vết trận pháp, Liễu Như Nhạn cũng thẳng thắn thừa nhận, hai bức họa này đến từ phái Thiên Cơ.
Thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123715/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.