Là hồ nước phía sau hai người Mai Văn Hoa và Chân Khắc, nước hồ bình tĩnh không hề báo trước phát ra thanh âm nổ tung, một đạo thân ảnh tựa như thần binh trên trời hạ xuống nhảy lên.
Giang Khúc Phong!
Sở Trần nín thở.
Hình ảnh phảng phất như chậm lại vô số lần…
Mai Văn Hoa cùng Chân Khắc đồng thòi hoảng sợ, chậm rãi quay đầu đi, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên kinh hãi.
Sao lại là hắn!
Trong lòng hai người đối với Giang Khúc Phong có loại sợ hãi xuất phát từ linh hồn.
Ngày hôm qua tam đại cao thủ vây công Giang Khúc Phong, cuối cùng dưới sự trợ giúp của Sở Trần, Giang Khúc Phong đánh bại bọn họ, mà hiện tại, hai thân thể bị thương, càng không có khả năng là đối thủ của Giang Khúc Phong.
“Cặn bã!” Giang Khúc Phong ra tay sắc bén vô cùng, đồng thời phát động công kích về phía Mai Văn Hoa cùng Chân Khắc.
Trước khi xuống nước, hắn đã nói một từ ‘người’.
“Sư huynh!” Mai Văn Hoa kinh hãi, chật vật vô cùng ngăn cản thế tấn công của Giang Khúc Phong, không ngừng lui về phía sau.
Chân Khắc cũng toàn lực nghênh kích, đồng thời quát một tiếng: “Rút lui!”
Hắn biết, mình bị sở Trần đùa giỡn.
Giang Khúc Phong ở chỗ này, như vậy cũng có nghĩa là sở Trần cũng ở đây.
Điện thoại vừa rồi, Sở Trần đang diễn kịch.
Mai Văn Hoa nghĩ đến điểm này, trong lòng càng là vô cùng phẫn nộ.
Tống Nhan cũng phục hồi tinh thần lại, mạnh mẽ đứng lên, nhìn Giang Khúc Phong một mình chiến đấu hai tên đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123707/chuong-1211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.