Điện thoại của Giang Khúc Phong rơi xuống đất, hắn đứng lên, há miệng: “Ta…”
Sở Trần xoay người đi ra khỏi phòng triển lãm, sải bước đi ra ngoài, vừa mới đi ra cửa triển lãm Bà Châu, sở Trần tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, lại lập tức xoay người quay đầu lại.
Khi đẩy cửa phòng triển lãm lần nữa, Giang Khúc Phong nói: “Tin.”
Sở Trần sửng sốt một chút, sau khi nghĩ lại, thăm dò hỏi: “Giữa ta thiếu một chữ ‘Không’?”
Giang Khúc Phong trầm mặt gật đầu.
“Cô Đào vừa truyền đến tin tức, có một
người lang thang báo cảnh sát, nói phòng Tổng thống của khách sạn Quỳnh Thủy đã chết hai người, cảnh sát sau đó phong tỏa hiện trường, hơn nữa xác định, một trong những nạn nhân chính là Thiên Tử.” Sở Trần dừng một chút: “Hiện trường còn có kí hiệu độc đáo do Hỏa Yến để lại.”
Giang Khúc Phong ngạc nhiên.
Thiên Tử cuối cùng lại rơi vào tay đạo tặc Hỏa Yến.
“Tôi quên lấy mấy cái điện thoại này.” Sở Trần nhấc lên một cái túi trên mặt đất, đây đều là một trong những vật chứng trong vụ án trộm cắp tranh Ngũ Dương của tổ chức H tối nay: “Đúng rồi, tuy rằng Thiên Tử thất thủ, nhưng cũng không cỏ nghĩa là không có ai còn ngấp nghé Thiên Cơ Huyền Đồ, nơi này
còn phải làm phiền Giang tiền bối trấn giữ.”
Khách sạn Quỳnh Thủy, phòng Tổng thống.
Lúc Sở Trần đến, Giang Ánh Đào cùng Tư Đồ Tĩnh cũng đã ở đây.
“Đã hoàn toàn xác định thân phận Thiên Tử.” Giang Ánh Đào nói: “Phong cách hành động của tổ chức H xưa nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123690/chuong-1194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.