Sở Trần nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, vị trí này cách phòng triển lãm Bà Châu ít nhất 30 dặm trở lên.
“Chẳng lẽ, mục tiêu của bọn họ cũng không phải Thiên Cơ Huyền Đồ?”
Sở Trần theo dõi số 4 trong đó, dù sao số 4 có mông mật đào, phi không đúng, là bởi vì trên người số 4 có hơi của bùa theo dõi, theo dõi số 4 căn bản không cần tốn nhiều sức.
Theo thân ảnh số 4 tới gần, Sở Trần rốt cục ý thức được mục tiêu của bọn họ…
Bảo tàng Dương Thành!
“Tranh Ngũ Dương!” Đồng tử sở Trần hơi co rụt lại.
Cái gọi là Thiên Tử của tổ chức H thật sự có thể nhịn được, tranh Ngũ Dương đặt ở phòng triển lãm mấy ngày cũng không thèm liếc mắt một cái, lại lựa chọn lúc mọi người đều chú ý đều đặt ở Thiên Cơ Huyền Đồ, đột nhiên tập kích tranh Ngũ Dương vừa mới đưa về bảo tàng Dương Thành.
Sở Trần cảm nhận được, mấy tổ chức H này đều có sức chiến đấu không tầm thường, an ninh bình thường đối với bọn họ mà nói, thùng rỗng kêu to.
Nếu không phải do bùa theo dõi, đêm nay có thể thực sự để tổ chức H thực sự thành công.
Nhưng bây giờ…
“Người tính không bằng trời tính.” Sở Trần
bất động thanh sắc đuổi theo.
Anh muốn biết đối phương tổng cộng có bao nhiêu người động thủ.
Ngoại trừ số 3 và số 4 lúc này, quả nhiên, khi tiếp cận Bảo tàng Dương Thành, lại có một bóng người hội hợp với hai người, ba đạo thân ảnh đã sớm thăm dò rõ lộ tuyến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123686/chuong-1190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.