Thím Tường yên lặng nhìn Sở Trần một cái.
Hai ngày tiếp theo, Bắc Trần ở Thiền Thành tiếp tục hot.
Tranh Ngũ Dương tiếp tục duy trì sức nóng ở Dương Thành.
Thiên Cơ Huyền Đồ cũng duy trì bế tắc, đám người Hoàng Phủ Nguyên Cảnh nghĩ hết cách, đều không cách nào có thêm đột phá.
Hành động bắt giữ Giang Ánh Đào cũng đang tiếp tục, chỉ trong Môn ngày ngắn ngủi, tội phạm bị truy nã vì tranh Ngũ Dương đã có chừng 10 người.
Điều này khiến Sở Trần cảm thán không thôi.
Sở Trần mấy ngày nay lực chú ý đều đặt ở trên an phòng nhà mình, anh thủy chung nghi hoặc đến tột cùng là người nào theo dõi anh, loại tình huống không biết này khiến sở Trần cảm giác được có chút không an tâm.
Bóng đêm mông lung bao phủ Thiền Thành, bên ngoài trời mưa.
Biệt thự tổ ấm nhỏ, Sở Trần nằm nghiêng trên sô pha, gối lên đôi chân dài trắng nõn của Tống Nhan, ngửi một hơi thơm mê người, anh ngược lại đề nghị muốn đến Bắc Trần trợ giúp, nhưng bị Tống Nhan cự tuyệt, lý do là Sở Trần cũng có nhiệm vụ của mình, không thể bởi vì Bắc Trần mà phân tâm.
“Quy mô của Bắc Trần đang mở rộng, cũng may có chú Hạ trấn giữ, kinh nghiệm của chú ấy giúp chúng ta ổn định cục diện, Bắc
Trần hiện tại giống như là một chiếc thuyền lớn chuẩn bị xuống nước, tùy thời có thể khởi hành.” Mấy ngày nay tuy rằng rẩt mệt mỏi, nhưng Tống Nhan cảm giác được cảm giác thỏa mãn trước nay chưa từng có, trong lúc nói chuyện, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123680/chuong-1184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.