Mấy chữ này đã đủ để kéo đầy thù hận cho Triệu Bích Liên rồi.
“Thì ra là vợ của bọn buôn người, thế nhưng chạy đến Tống gia giương oai.”
“Tôi nghe nói qua vụ án của Dương Khiêm, trùng hợp chính là, Dương Khiêm bị bắt tựa hồ còn có liên quan đến Sở Trần.”
“Tất cả những kẻ buôn người đều nên bắn chết.”
Sau khi đoạn video được chỉnh sửa giới thiệu ngắn gọn đầu đuôi sự việc, ánh mắt của nhiều người đều rơi vào trên người Dương Tiểu cẩn.
Trong lòng bọn họ đều có loại dự cảm, thần tích kinh thiên trong tiêu đề video là cái gì.
“Sẽ không phải là…”
“Sở Trần thế nhưng để cho Dương Tiểu cẩn chủ động tháo băng gạc.”
“Mọi người còn nhớ cảnh quảng trường Vạn Đại không? Dù sao tôi rất ấn tượng.”
“Kể từ lúc đó chắc còn chưađến một tháng, tôi có một giả định táo bạo…”
“Không thể nào! Trừ khi đó là phép màu …”
Màn hình video xuất hiện một khoảng trống ngắn.
Phép màu!
Không sai, nêu đó là phép màu thì sao?
Càng ngày càng nhiều ánh mắt nhìn tay Ninh Tử Mặc từng bước tháo băng gạc ra.
Cuối cùng, trong nháy mắt băng gạc được tháo ra, khuôn mặt Dương Tiểu cẩn xuất hiện trên màn hình.
vẫn là một hình ảnh người phụ nữ xấu xí kia!
Một tiếng vang ào ào vang vọng ra ngoài video.
Nhưng ngay sau đó, theo Dương Tiểu cẩn nhẹ nhàng chạm vào vết sẹo, nơi kết vây đều rơi ra, khuôn mặt của cô giống như đạt được sống lại.
“Trờiơi, tôi không nhìn nhầm, phải không?”
“Một chút vết sẹo cũng không có, Dương
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123677/chuong-1181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.