Cung Trường An thần sắc nghi hoặc nhìn Sở Trần.
“Mọi người ngồi xuống nói chuyện.” sở Trần trở về trước sô pha ngồi xuống, mở miệng nói: “Cái này phải bắt đầu từ lai lịch của Thiên Cơ Huyền Đồ, Thiên Cơ Huyền Đồ được xưng là một trong mười bức tranh cổ của Trung Quốc, xuất xứ của nó rất ít người biết, kỳ thật nó xuất phát từ một kỳ môn đại phái cổ xưa, phái Thiên Cơ.”
“Kỳ môn đại phái?” Ba người nhìn nhau một cái.
Hoàng Phủ Nguyên cảnh đã từng chứng kiến thủ đoạn kỳ môn của Sở Trần, lúc này đột nhiên có loại cảm giác giật mình.
Chỗ thần bí của Thiên Cơ Huyền Đồ chính là
nó xuất phát từ kỳ môn đại phái.
“Thủ đoạn kỳ môn, bao hàm toàn diện, trong đó có một thủ đoạn nói vậy mọi người cũng đã nghe qua, chính là kỳ môn trận pháp.” Sở Trần sau đó mở miệng nói: “Thiên Cơ Huyền Đồ, trên thực tế chính là một tòa kỳ môn trận pháp khổng lồ, hút máu, cũng có thể nói là một đặc tính của trận pháp.”
“Một bức họa, đúng là một tòa kỳ môn trận pháp?” Hoàng Phủ Nguyên Cảnh cảm thán.
Mộ Dung Tổ cũng cảm giác được không thể tưỏmg tượng nổi: “Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tôi căn bản không có khả năng tin chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy.”
Miệng Cung Trường An giật giật một chút,
cuôi cùng không nói gì.
Đây không phải là một vấn đề của ý thức cơ bản.
Sở Trần đang phổ biến cho ông ta lĩnh vực mà ông ta chưa từng đề cập tới.
“Vừa rồi tôi lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123653/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.