“Trà không thể mua được trên thị trường.” Sở Trần mỉm cười, bắt đầu nấu nước pha trà, chỉ chốc lát sau, nước sôi, Sở Trần rửa sạch dụng cụ đựng trà một lần, mới đem lá trà bỏ xuống, lập tức dùng nước sôi rót vào, khi trà Bách Hoa Tiên chạm vào nước sôi, có loại cảm giác trong nháy mắt trăm hoa nở rộ, lá trà cuồn cuộn, hình thành một bó hoa, hương trà bổn phía, khiến người ta sảng khoái.
Tinh thần Tổng Trường Thanh chấn động, không chớp mắt nhìn động tác pha trà như nước chảy mây trôi của Sở Trần, hận không thể lập tức muốn thưởng thức một ngụm.
Ông cũng là người yêu trà.
Rất nhanh, Sở Trần rót xong một chén trà, đặt ở trước mặt Tống Trường Thanh.
Tống Trường Thanh đầu tiên là nâng chén trà lên, cẩn thận thưởng thức màu trà độc đáo trong suốt này, lập tức nhẹ nhàng thưởng thức một ngụm, có loại cảm giác đầu lưỡi đều mềm nhũn.
“Thật đúng là trà ngon.”
“Loại trà này mặc dù không có để bán, nhưng có rất nhiều trong nhà của tiểu Thiên Thiên.” Sở Trần nói: “Lão gia tử nếu như thích, ngày mai thời khi họ tới đây, bảo tiểu Thiên Thiên mang đến.”
Liễu Thiên Thiên âm thầm trừng mắt nhìn Sở Trần một cái.
Bách Hoa Tiên Trà, cho dù là ở trong Bách Hoa Cung, cũng không phải đệ tử bình thường có tư cách được uống.
Tên này quả thực chính là trơ trụi vơ vét tài sản.
Đừng mơ!
Tống Trường Thanh cười buông chén trà xuống: “Thật ngại quá a, nhưng, ta quả thật rất thích lá trà này, ta có thể mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123650/chuong-1154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.