Là một đệ tử cường đại của Kỳ Môn, Sở Trầnchưa từng đem mỹ nhân kế vào mắt.
Không phải sao, cho nên dù biết đối phương dùng thủ đoạn mỹ nhân kế, Sở Trầnvần hào phóng lên xe.
“Sao cô lại một mình đến gặp bạn bè? Không sợ bị người hâm mộ nhận ra sao?”
Sở Trần tò mò hỏi.
Tiêu Lãng vừa lái xe vừa nói: “Tôi không có nhiều bạn bè.”
Sở Trần:? ? ?
Đây tính là trả lời sao.
Sở Trần rất nhanh liền biết tại sao xe của Tiêu Lãng lại đi qua con đường này, từ Tống Gia đi
qua, tới cuối con đường rẽ phải, liền nhìn thấy một ngôi nhà, sau khi Tiêu Lãng dừng xe, liền đi tởi cửa trước, lấy ra chìa khóa.
“Đây thật sự là nhà bạn của cô sao?”
Sờ Trần sửng sốt.
Bạn bè gì thế này, ngay cả chia khóa nhà cô ta cũng có.
Căn biệt thự song lập ba tầng, vừa mở cửa lớn ra đã thấy đại sảnh sáng sủa, rộng rãi, điều khiến Sở Trầnkinh ngạc đó là căn nhà nhìn từ bên ngoài khá châu Âu, nhưng cách bài trl bên trong lại rất đậm chất Trung Hoa, từ bàn ghế đến giấy dán tường, có mấy phần cổ điển.
“Bạn tôi bình thường đều ờ nhà một minh, cô ấy sẽ xuống ngay.”
Tiêu Lãng cầm chổi trong góc bắt đầu dọn dẹp.
Ngược lại, Sở Trầncó chút không biết làm gì, liền đi vòng quanh đại sảnh, “Tiêu tiểu thư, bạn của cô rất có tiền nha,hơn mấy trâm vạn đều treo trên tường.”
Sờ Trần có thể nhìn ra, trong đại sảnh treo mấy bức họa, đều là những tác phẩm bút tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398944/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.