Thần sắc Hạ Bắc biến ảo, ánh mắt vô cùng phức tạp, trầm giọng nói, “Em cùng Bạch Hâm Vũ nói, có dám hay không lại cược thêm một trận, tiền đặt cược tăng lên một ngân vạn. . .” Hạ Bắc có chút
ngượng ngủng nnm Sở Iran, “Em lúc ấy quá xúc động, mà Bạch Hâm Vũ đối với bản thân rất có lòng tin, cho nên, chúng toi lập tức liền ký tên, ba ngày sau, sẽ lại so một trận tại Vĩnh Dạ.”
“Tôi hiểu ý của cậu.”
Sở Trần lạnh nhạt nói, “Cậu muốn nhờ tôi giúp đỡ, đại diện cho cậu xuất chiến, thắng của Bạch Hâm Vũ một ngàn vạn, cứ như vậy, không chỉ có thể đem tổn thất bảy trăm vạn bù đắp lại, còn kiếm được thêm ba trăm
vạn…..”Hạ Bắc gật đầu, có
chút bất đắc dĩ, “Em biết lả có chút hơi bốc đồng …”
“Thế vị Hoàng Phủ thiếu gia kia thi sao?”
Sở Trần cắt ngang lời nói của Hạ Bắc, “Cho dù không nói về thân
pnạn lâ Hạ Gia Tam thiẽu gia, cậu đường đường là một nam nhân, bị một nữ nhân cùng người khác liên hợp lại trêu đùa như một kẻ ngốc, một hơi này, cậu nuốt được xuống?”
Tay Hạ Bắc khẽ run lên, hổi lâu, Hạ Bắc ngẩng đầu nhìn Sờ Trần,”Em vô củng tức giận, trong đời em chưa bao giờ chịu uất ức như vậy, nhưng … em có thể làm thế nào?”
Sở Trần liếc nhìn Hạ Bắc, rót cho hắn một ly rượu, cầm ly rượu lên đụng một cái, sau đó nói:” Sau khi đi ra khỏi Vĩnh Dạ, đửng nói là cậu không điều tra thông tin cùa Hoàng Phủ Tịch.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398919/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.