Ngày hôm qua, hắn hoàn toàn có thể giải thích rõ ràng thằn phận của thù lôi đài cho Sở Trần, ^ nhưng bời vì trong lòng luôn có ■ những điều bán khoản cố kỵ, cuor cùng hắn đành chịu thua.
Bây giờ Sở Trần đâ nhìn qua tư liệu, Ninh Tử Châu không biết Sở Trần sẽ nghĩ như thế nào, sau khi ngồi xuống, Ninh Tử Chảu do dự mấy lần, nhưng cuối cùng vẫn không biết nói thế nào, chỉ có thề nhìn Sở Trần đang pha trà, khi Sở Trần rót chén trà đầu tiên cho Ninh Tử Châu, Ninh Từ Châu mới mờ miệng: “Cảm ơn Sờ Thúc”
Sở Trần cũng rót cho mình một ly, bưng lên nhẹ phẩm một hơi, tán thưởng, “Mặc dù không tính
là trà ngon nhất đẳng, nhưng mùi vị cũng không tệ.”
Sau khi Sở Trần đặt tách trặ xuống, nhìn Ninh Tử Châu, “Trận đấu tại Vĩnh Dạ, có cằn hẹn trước không?”
Nghe vậy, Ninh Tử Châu thân thể bỗng run lên, chén trà nóng hổi trong tay nước trà đều tràn ra ngoài, bỏng đến tay Ninh Tử Châu, Ninh Tử Châu có chút luống cuống tay chân, đem chén trà buông xuống, “Thật xin lỗi, Sở Thúc, là ta thất thố.”
Ninh Tử Châu liên tục xin lỗi.
“Xem ra, thủ lôi đài này đối với cậu thật sự rất quan trọng.”
Sở Trần đầy ẩn ý nói.
Ninh Tử Châu suy nghĩ một hồi,
vẻ mặt trở nên nghiêm túc, “Sở Thúc, hãy nghe cháu nói trước, sau đó quyết định có thách đầu với Ninh Tử Mặc hay không.”
Đây là lần đầu tiên Ninh Tử Châu chủ động đề cập đến danh tự của thủ lôi đài trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398910/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.