Một lát.
Ninh Nguyên Thủy chậm rãi nói: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Trực giác nói cho Ninh Nguyên Thủy biết rằng tấm Linh phù mà Mạc Vô Ưu vừa lẩy ra có liên quan đến Sờ Trần.
“Con rể Tống Gia, Sở Trần.”
Sở Trần nói, “Nguyên Thủy Đạo Tôn cố
thác mác gì sao?”
Ninh Nguyên Thủy đột nhiôn ra tay. trực tiêp thảng tớiSỞ Trằn.
Dự cảm của hắn rất mạnh, hôm nay xuất hiện nhiều biến sổt tất cả đều là do Sở Trần.
Sờ Trần bưởc sang một bên để tránh đòn của Ninh Nguyên Thủy, trong mẳt hắn ta đột nhiên ảnh lên tia sáng lảng lệ, “Xem ra Nguyên Thủy Đạo Tồn lựa chọn ngăn càn.*
‘Lảm sao? Cả nhóm chúng ta chẳng lẽ không ngãn được ngươi sao?”
Giản Lừ Thế lúc này khuôn mặt hiện lên một đạo ánh sáng hung ác, vung tay lên, “Các vị sư đệ, Mạc Vô Ưu không biết đã sử dụng thủ đoạn đê tỉện gì, lại giữ Tinh Vân Lệnh vốn nên thuộc về sư phụ của chúng ta, hôm nay Huynh Đệ chúng ta đồng lòng, vi Sư phụ đoạt lại Tinh Vản Lệnh.”
Giản Lữ Thế dẫn đầu xông đi lên, đơn đẩu hắn đánh không lại Mạc Vô Ưu, nhưng bây giờ là quần ẩu, củng nhau tiến lên, Giàn Lữ Thế tin tưởng, Mạc Vô Ưu chỉ sợ trong nháy mất liền sẽ luống cuống tay chân.
Những ngưởi còn lại lúc này cũng ktp phản ứng. lừng ngưởi một xông lén phía trước
“Lũ cường đạo này!”
Trong mắt Mạc Vô Ưu tràn đầy lửa giận, rõ ràng Tinh Vân Lộnhlà của cô.dối phương trong tinh huống thắng không được, lại cỏn muốn ăn cướp trăng trợn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398894/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.