Tuy nhiên, Tinh La Môn rõ ràng là kiêng kỵ Thanh Dương Phái, cho
dù hiện giờ Vô ưu đã chưởng quảnTinh La Môn, nhưng mà cho dù có toàn lực giúp đỡ, e rằng cũng sẽ không thể xoay chuyển được cục diện.
Sự dựa dẫm của anh rể, chẳng lẽ là … nhà họ Hạ?
“Hạ thiếu gia có tin tức gì sao?”
Tống Thu không khỏi hỏi.
Dương Thành, phòng khách lớn củaHạ Gia.
Hạ Bắc đứng thẳng người, giọng điệu kiên định, chấn thanh nói:
“Con tin tưởng vào phán đoán của mình, sau này Sở Trần nhất định sẽ trở thành đại nhân vật. Cha, nhà họ Hạ chúng ta liền ra tay giúp đỡ một lần,trợ giúp Tống Gia vượt qua gian nan lần này, huống chi, nếu chúng ta trợ giúp Tống Gia và trấn áp Hoàng Gia, thì đối với việc chế dược của nhà họ Hạ tiến vào thị trường Thiền Thành sẽ có trợ giúp lớn.”
“Tiểu Bắc, chú đi một chuyến tớiThiền Thành trờ về, đầu óc chú có phải không dùng được nữa rồi không?”
Một người đàn ông trẻ tuổi ngồi
trên sô pha, mặc một bộ vest và đôi giày da, vô cùng hào hoa phong nhã, lãnh đạm nói, “Sở Trần mà cậu nhắc tới chỉ là con rể của Tống Giaở Thiền Thành, tiền đồ có thể lớn thế nào? Cha đã thông qua điện thoại trả lời cho chú rõ ràng rồi, nhưng chúvậy mà vẫn không hết hy vọng, về nhà xin giúp đỡ.”
Người nói chính là người anh trai thứ hai củaHạ Bắc, Hạ Cao Sách.
“Thành thật mà nói, từ khi chú bước chân vào nhà mà lại tiếp tục nhắc tới việc giúp đỡ Sờ Trần
và Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398677/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.