Sau khi Sở Trần tiến lên hai bước, ánh mắt như đao rơi vào trên người Hoàng Ngọc Hằng, “Hay là ngươi để Hoàng lão gia thay ngươi xuất chiến, nhưng mà ta lại rất khó làm người như thế, đối với một lão tiên sinh ra tay độc ác.”
Vừa nói xong, Hoàng Giang Hồng thần sắc trực tiếp trầm xuống, “Sở Trần, ngươi đây là ý gì?”
Sở Trần châm chọc cười một tiếng, “Ta thật thấy Mạc Lão đúng là không đáng, những năm này, cũng không biết đã giúp Hoàng
Gia bao nhiêu lần, nguyên lai, vậy mà là đang giúp một con Bạch Nhãn Lang.”
“Đến tột cùng là muốn giúp Hoàng Gia, hay vẫn là có ý định mưu hại Hoàng Gia?”
Hoàng Ngọc Hằng bước ra với một nụ cười mỉa mai, “Ngươi là muốn thay hắn thở ra một hơi không? Xuất ra bàng môn tà đạo của ngươi ra đi.”
Đồng tử của Hoàng Giang Hồng run lên, ông ta không thể không nói, “Ngọc Hằng, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?”
“ông nội, Ngọc Hằng đã điều tra rõ ràng, cổ trên người ông, chính là do lão già của Tinh La tiểu điếm kia cùng Sờ Trần liên hợp lại giở trò quỷ.”
Diệp Yên nhẹ giọng nói, “Ngọc Hằng chất vấn lão già, lão già không những không chịu thừa nhận mà còn chửi Ngọc Hằng, nói Ngọc Hằng sẽ gặp tai họa hại mình.”
Diệp Yên hừ lạnh, “ông nội, ông cũng biết thủ đoạn của lão già kia, ông ta nói những lời ác độc như vậy, rõ ràng là muốn hại Ngọc Hằng.Ngọc Hằng ra tay
giáo huấn hắn, ông hãy nhìn hiện tại, Sờ Trần không những không phục, còn muốn tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398656/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.