“Đây còn không phải là bệnh bình thường.”
Hoàng Ngọc Hằng nói với vẻ mặt ủ rũ, “Có người đã hãm hại ông nội.”
Đôi mắt Hoàng Ngọc Hằng lạnh lùng nheo lại, một lúc sau mới nghiêm nghị nói: “ông nội không bị bệnh, mà bị trúngCồ thuật.”
“Cổ trong cơ thể ông nội là do ai hóa giải?”
Diệp Yên quay lại hỏi.
“Lão Nhàn đã tính tới, ông nội có
quý nhân phù trự.”
Hoàng Giang Hồng nói, “Sự thật cũng quả là thế, có người cho ta một vò rượu, uống bảy ngày liền khỏi bệnh.”
“Chính là vị đạo trưởng từ Tinh La tiểu điếm?”
Lông mày của HoàngNgọc Hằng nhướng lên, “Cổ của ông nội, ngoại trừ người hạ cổ, người còn lại muốn hóa giải, cũng không dễ dàng. Hơn nữa, liên lụy tới nhiều người như vậy trong Kỳ Môn, vị đạo trưởng kia, đoán chừng không dễ dàng tính ra.”
Hoàng Giang Hồng sửng sốt, “Ngọc Hằng, cháu hiểu cái này sao?”
“Con học ở nước ngoài, chính là Viêm Hoàng cổ võ chính thống.”
Hoàng Ngọc Hằng nói, “Đương nhiên, những thứ bàng môn tà đạo này cháu cũng hiểu chút ít.”
“Chúng ta nếu có thể trở về sớm hơn, ông nội cũng sẽ không bị trúng kế của kẻ khác.”
Diệp Yên nói, “Cổ trên người ông nội, Ngọc Hằng cỏ thể hóa giải.”
Thật sao?”
Hoàng Giang Hồng hai mắt sáng lên, nhìn Hoàng Ngọc Hằng.
Hoàng Ngọc Hằng gật đầu, “Mặc dù có chút khó khăn, nhưng mà, trong vòng bảy ngày, cháu thực sự có thể hóa giải cổ trên người của ông nội.”
Hoàng Giang Hồng tràn đầy vui mừng, “Ngọc Hằng, ông nội thật sự không nhìn lầm con, con cũng không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398623/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.