Một bản nhạc chuông lanh lảnh của điện thoại cắt ngang tiếng cười của đám người.
Diệp Thiếu Hoàng cầm điện thoại lên liếc mắt một cái, đồng tử co rụt lại, “Điện thoại của Hoàng đại gia.
Mấy người đột nhiên an tĩnh lại.
Vinh Đông nhìn Diệp Thiếu Hoàng với vẻ ngưỡng mộ.
Không có nhiều thanh niên trẻ tuổi ở Thiền Thành có thể để Hoàng đại gia lưu số điện thoại của mình và đích thân gọi điện thoại tới.
Làm người phải như Diệp Thiếu Hoàng! Vinh Đông và Tiền Bộ Thiệuđồng thời cảm thán.
“Hoàng đại gia.”
Diệp Thiếu Hoàng giọng nói cung kính.
“Thiếu Hoàng, để ta nói cho ngươi một chuyện.”
Hoàng Dương ngữ khí bình thản, “Nhà họ Tống tại hợp tác ba bên, nhà họ Hoàng đã đưa ra tiền bồi thường cho dự án số tiền là năm triệu. Ngươi cho ta số tài khoản, ta sẽ cho người chuyển tiền tới.”
“Cái gì?
>1
Diệp Thiếu Hoàng đột nhiên đứng lên, hai mắt gần như rớt ra ngoài.
Nhịn không được xác nhận nó lại một lần nữa.
Đầu óc của Diệp Thiếu Hoàng đang hoạt động với tốc độ cao,
nhưng hắn vẫn không nghĩ ra duyên cớ.
Tuy nhiên, có một điều chắc chắn là hắn không dám nhận tiền của nhà họ Hoàng.
Diệp Thiếu Hoàng cố hết sức trấn tĩnh, cười nói: “Hoàng đại gia,tôi bên này vừa đang định gọi điện thoại cho ngài,hạng mục hợp tác tam phương, nhà họ Tống cũng không có làmcái gì sai, là chúng ta bên này bộ phận tài vụ xảy ra chút vấn đề, tính sai hết nợ, chỉ là một chút vấn đề nhỏ.”
Nghe vậy, Vinh Đông và Tiền Bộ
Thiệu ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398602/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.