Hoàng Ngọc cảm thấy ủy khuất, “Sau đó, Sở Trần đã xông vào nhà họ Hoàng chúng ta, còn bắt cháu quỳ xuống và đổ rượu để làm nhục cháu.”
“Im đi.”
Hoàng Giang Hồng gầm lên.
Hoàng Dương hướng Hoàng Ngọc đá một cái, “Lăn ra khỏi phòng quỳ xuống.”
Sau một hồi lâu.
Cảm xúc của Hoàng Giang Hồng từ từ bình tĩnh trờ lại.
Nằm ở trên giường, Hoàng Giang Hồng mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào phía trên, chậm rãi nói: “Bây giờ con đã biết tại sao Sở Trần không chấp nhận những gì con nói ngày hôm qua, muốn cùng nhà họ Hoàng cứng rắn đến cùng.”
Con ngươi của Hoàng Dương bất giác co lại.
“Một nửa số thuốc cứu mạng ta do Sở Trần gửi tới đã bị đổ hết.”
Hoàng Giang Hồng nói, ‘Toàn bộ chuyện này đều bởi vì cái này mà ra.”
“Nhà họ Tống thật sự không có át chủ bài, không có tư cách cạnh tranh với nhà họ Hoàng, thế nhưng mà…”
Hoàng Giang Hồng tự giễu cười, “Một khi nhà họ Tống bị tiêu diệt, cái mạng già này của ta có lẽ cũng sẽ không còn nữa.”
Hồi lâu.
Hoàng Dương vẫn có chút khó tin, “Thứ mà Sở Trần gửi tới rõ
ràng chỉ là rượu bình thường.”
“Lão Nhàn nói, rượu của Sở Trần không phải loại rượu bình thường.”
Hoàng Giang Hồng nói, “Lần này, nhà họ Hoàng tự đào một cái hố lớn để chôn mình.”
Hoàng Dương có ý muốn quay ra ngoài để cho Hoàng Ngọcthêm vài cú đá nữa.
Nếu không phải Hoàng Ngọc đổ mất rượu đi, cho dù nhà họ Hoàng mang danh lấy oán trả ơn, nhưng toàn bộ Thiền Thành làm
gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398590/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.