Tệ nhất, chính là cánh cửa mở ra và Sở Trần bị bế đemném ra ngoài.
Hoàn toàn không nghĩ tới,Sở Trần lại có thể nhàn nhã tản bộ như vậy, mở cửa lớnnhà họ Hoàng, nhẹ nhàng bước ra
ngoài.
Hơn nữa, Tống Thiên Dương nhìn về phía sau Sở Trần, cũng không thấy có người nào từ nhà họ Hoàng đuổi theo.
Chẳng lẽ không có ai của Nhà họ Hoàngphát hiện raSỞ Trần?
Tống Thiên Dương sửng sốt một chút, mới vội vàng đi lên, “Sở Trần, cậu rốt cục cũng đi ra.”
Tống Thiên Dương đến gần của nhà họ Hoàng, trong tiềm thức liếc nhìn bên trong biệt thự Hoàng gia, toàn thân lúc này giật
mình.
Hắn nhìn thấy rất nhiều người ngã xuống đất, Hoàng Dương lúc này tay đang cầm ô, lạnh lùng nhìn về phía này … Sở Trần, vậy mà đơn thương độc mã đánh từ nhà họ Hoàng đi ra?
Tống Thiên Dương trợn mắt ngoác mồm nhìn Sờ Trần.
Làm sao hắn ta làm được điều đó?
“Cha vợ, không nghĩ tới người lại
tới đón tôi.”
Sở Trần cười, dường như chỉ giống hắn vừa mới uống một chén trà trong Nhà họ Hoàng đi ra, vẻ mặt rất thoải mái, “Hiện tại đã không có việc gì rồi, chúng ta về nhà ăn cơm thôi.”
Tống Thiên Dươnglấy lại tinh thần, lúc này ở cửa lớn nhà họ Hoàng, hắn cũng không dám ở quá lâu, hắn vội vàng gật đầu, bước nhanh đi.
Lúc Sở Trần lên xe ngồi vào ghế lái phụ, Tống Thiên Dương liếc mắt nhìn, liền phát hiện Sờ Trần quần áo không có chút nào bị ướt.
Nhưng mà, vừa rồi hắn rõ ràng đã nhìn thấy đám vệ sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398560/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.