Hoàng Dương nhẹ giọng nói, “Ngươi nên cảm thấy vinh hạnh, Hắc Diệu Đường của nhà họ Hoàngđã gần mười năm nay không có động thủ.”
Hoàng Tú Tú ánh mắt đột nhiên nhìn chằm chằm mười người xung quanh Hoàng Dương.
Ngay từ lúcnhững người này xuất hiện, Hoàng Tú Tú đã đoán được thân phận của bọn họ.
Nhà họ Hoàng đặt chân tại Thiền Thành, trường thịnh không suy, không một thế lực nào có thể ngăn cản được, một trong những nguyên nhân là do tổ tiên nhà họ Hoàng đã thành lập Hắc Diệu Đường ngay từ khi mới bắt đầu khởi nghiệp.
Hắc Diệu Đường đại diện cho nội
tình của nhà họHoàng và được chia thành Văn Đường và Võ Đường.
Trong nhà họHoàng, ngoại trừ lão gia tử, chỉ có bảy vị gia chủ là có thể huy động sức mạnh của Hắc Diệu Đường.
“Người ta đồn rằng, điều đầu tiên các thành viên của Hắc Diệu Đườnglà những người tuyệt đối trung thành với nhà họ Hoàng, thứ hai, Võ Đường là tập hợp những cường giả có thề lấy một địch mười.”
Trong ấn tượng của Hoàng Tú
Tú, cô chưa từng thấy Hắc Diệu Đườngra tay.
Dù sao, những năm gần đây, nhà họ Hoàng như mặt trời ban trưa, quét ngangthành phố Thiền Thành, không có thế lực nào có thể đối đầu với nhà họ Hoàng.
Nhà họHoàng đứng sừng sững ở thảnh phố Thiền Thành với dáng vẻ bất khả chiến bại.
Sở Trần cầm ô, nhìn lại, khẽ mỉm cười, “Vậy thì ta thật sự rất vinh hạnh.”
Lời nói rơi ra, tất cả đều có thể
cảm nhận được, Sở Trần không đem Hắc Diệu Đường nhà họ Hoàng để vào mắt.
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398556/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.