Chương trước
Chương sau
Vài tên vệ sĩ lao nhanh về phía Sở Trần.
Hoàng Ngọcmặt mày dữ tợn nhìn chằm chằm Sở Trần… Trong mắt tràn đầy sự điên cuồng.
Nhận một cú đá này, hắn sẽ khiến Sờ Trần phải trả giá đau đớn gấp trăm lần.
Sờ Trần một tay cầm vò rượu, thân ảnh đột nhiên vọt tới trước mặt Hoàng Ngọc.
Một tên vệ sĩ tiến đến gần nhất
muốn túm lấy vai Sở Trần, nhưng tay chưa kịp chạm vào thì thân thể đã bị Sở Trần đá bay.
Đám vệ sĩ còn lại thoạt nhìn cũng giật mình, sau đó tất cả lao về phía Sờ Trần đồng thời ra tay.
Nhưng mà Sở Trầnđã cho bọn họ cảm nhận được sức mạnh của kẻ chiến thắng đoạt Thanh, ánh mắt hắn không hề rời khỏi Hoàng Ngọc, trong tay cầm vò rượu, từng bước tới gần.
Vệ sĩ trong đại sảnh không ngăn được bước chân của Sở Trần, đều bị đá bay ra ngoài, rất nhanh,
tất cả đều ngã xuống đất một cách thê thảm, đau đớn kêu thảm thiết.
Nhân viên bảo vệ đứng bên ngoài lúc này mới kịp phản ứng lại, cả người run lên, lấy bộ đàm ra, hô to mấy câu.
Sở Trầncũng không để ý tới, từng bước đi về phía Hoàng Ngọc.
Vẻ mặt của Hoàng Ngọc đột nhiên biến sắc, hắn ta lùi lại vài bước, “Sở Trần, mày… mày định làm gì?”
“Mời ngươi uống rượu, dạy
ngươi làm người.”
Sở Trần đáp.
Một tia sáng dữ dội lóe lên trong mắt Hoàng Ngọc.
Sở Trần xông vào,không nói hai lời liền ra tay đánh nhau, hắn đoán được là Tống Thu đã đem sự tình buổi trưa nói ra.
Tuy nhiên, ngay cả như vậy, Hoàng Ngọc cũng không thể nghĩ rằng Sở Trần lại dám trực tiếp xông vào nhà họ Hoàng, ra tay đánh hắn.
“Sở Trần, mày có biết mày đang làm gì không?”
Hoàng Ngọc hít sâu một hơi, cố gắng không cho bản thân bối rối, nơi này là nhà họ Hoàng, hắn là đại thiếu gia nhà họ Hoàng, làm sao phải sợ một tên Sờ Trần?
Khóe miệng Sờ Trần khẽ nhếch lên, mở vò rượu nhìn Hoàng Ngọc, “Ngươi chủ động quỳ xuống, hay là muốn ta tới mời ngươi quỳ?”
Hoàng Ngọc ánh mắt lóe lên vẻ nghiêm nghị, đứng thẳng người, “Sở Trần, nếu bây giờ ngươi rời đi, may ra còn kịp, bằng không, ta bảo đảm ngươi hôm nay sẽ không thể rời khỏiNhà họ
Hoàng.”
Sở Trầnnhanh chóng vọt tới, đột nhiên đặt tay lên vai Hoàng Ngọc.
Hoàng Ngọc sắc mặt đại biến, trong nháy mắt cảm giác như bị kẹp chặt, cố hết sức giãy dụa, nhưng bả vai cứ vậy chìm xuống, không có cách nào phản kháng.
Hoàng Ngọccố gắng hết sức, muốn dùng chân đá Sở Trần.
Nhưng mà, Sở Trầnthối ảnh đảo qua.
Hoàng Ngọc chân khuỵu xuống
một tiếng bịch.
Cảnh tượng này khiến đám vệ sĩ trong đại sảnh càng thêm ngây ngốc.
Thiếu gia nhà họ Hoàng bị ép quỳ.
vẫn là ở nhà họ Hoàng! Bọn họ từng người một không có sức để đứng dậy nữa, nhưng mắt họ có thể nhìn thấy rõ ràng.
Khi Hoàng Ngọc muốn chống cự, đã bị Sở Trần tát mấy cái, lực đạo quá mạnh, khiến bọn họ khi nghe từng thanh âm đều cảm
thấy cơ thể run rẩy.
Bên ngoài có tiếng bước chân dồn dập đến.
Sở Trầnbóp miệng Hoàng Ngọc ra, tay kia đem rượu đổ xuống.
Rượu rót xuống khiến Hoàng Ngọc bị sặc và toàn thân hắnđều đang run rẩy.
Nước mắt nước mũi đều chảy ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.