Tất cả mọi người đều đang nhìn Tống Khánh Ưng, Tống Khánh Ưng vẫn còn đang lăn lộn trên sàn vì đau đớn, sau khi uống thuốc giải độc từ từ khôi phục lại, vết bầm tím trên lòng bàn tay cũng biến mất.
Trên đài cao, Hoàng Giang Hồng cũng đang chú ý tới cảnh tượng này, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng hơn, “Nguyên lai là gieo gió gặp bão.”
Hoàng ngũ gia đứng lên, xoay người đi xuống, “Con sẽ phụ trách điều tra chuyện này.”
“Sở Trần làm chuyện tốt a.”
Lúc này, Tống Nhan nhẹ giọng nói, “Sở Trầnđã phóng một châm cho Tống Khánh Ưng, sau đó tiện tay đặt thuốc giải lên người của Tống Khánh Ưng.”
“Tiểu Trần cũng quá tốt đi.”
Hạ Bắccũng không nhịn được cảm thán một tiếng.
Tống Mục Dươngtoàn thân run lên.
Làm sao hắn không biết rằng bên cạnh con trai mình có một cao thủ hạ độc.
Hơn nữa, ông ta biết kế hoạch của con trai mình là âm mưu ám toánTống Thu trong cuộc thi đoạt Thanh, ông ta vừa rồi chỉ muốn đánh phủ đầu để nhân cơ hội này chiếm lấy vị trí người đứng đầu
nhà họ Tống.
Nhưng mà, không nghĩ ra, Tống Khánh Ưng lại uống thuốc giải độc ở trước mặt mọi người.
Như đã tát mạnh vào mặt hắn.
“Thật là một tên vừa ăn cướp vừa la làng.”
Tống Thiên Dương chế nhạo.
Tống Trường Thanh ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn Sở Trần và Tống Thu trên lôi đài, trầm mặc không nói.
Tống Mục Dương sắc mặt đột nhiên thay đổi, cả người như rơi vào một cái động lạnh như băng, nhìn phía trước, Hoàng Ngũ gia lúc này đã dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398495/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.