Lông mày Tống Trường Thanh hơi nhíu lại, ánh mắt hướng về phíaTống Nhan, “Nhà họ Hạ nói sao?”
“Người đại diện của nhà họ Hạ, Hạ Ngôn Hoan tiên sinh nói rằng tòa nhà Kim Than cũng là sự lựa chọn đầu tiên của ông ấy.” Tống Nhan đáp.
“Hạ Ngôn Hoan?”
Tống Trường Thanhcó chút ngoài ý muốn, sau đó liền nở nụ cười, “Nhà họ Hạ là hổ của Dương Thành, cho dù là ờ Thiền Thành, cũng phải chọn đỉnh núi cao mà ở nha.”
Sau khi Tống Thiên Dương và Tống Mục Dương đều đã báo cáo xong, Tống Trường Thanh chuyển chủ đề, “Mọi người đều biết rằngvào ngày mốt sẽ diễn ra lễ khai mạc Kim Than Thành, đối với Thiền Thành mà nói, đó là một cơ hội phát triển. Vì vậy, cuộc thi múa sư tử đoạt Thanh,
tất cả các gia tộc lớn đều muốn tranh giành nó, muốn một lần đoạt Thanh.”
Tống Trường Thanh liếc nhìn Tống Thiên Dương, sau đó lại nhìn Tống Mục Dương, chậm rãi nói, “Ngày mốt, điều cha muốn thấy là hai con sư tử của nhà họ Tống hãy cùng nhau hợp tác, lấy đoạt Thanh làm trọng”.
Hết thảy, lấy đoạt Thanh làm trọng.
Tống Thiên Dương đương nhiên hiểu ý của cha mình, lập tức gật đầu, “Trong khoảng thời gian này, Tiểu Thu đã rất chăm chỉ luyện tập.Đuôi sư tử là một đệ tử rất mạnh của Quần Anh quyền quán, hai người phối hợp rất ăn ý,ngày hôm sau vào buổi lễ đoạt Thanh, Tiểu Thu nhất định sẽ nỗ lực và cố gắng hết sức.”
“Hai anh em Khánh Ưng và Khánh Hạc chắc chắn sẽ không làm mọi người thất vọng.”
Tống Mục Dương nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398481/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.