“Có vẻ như với tình cảnh hiện tại thì chỉ có mìnhHoàng Ngọc Hài làm rồi.”
Sở Trầnnói,” Anh Bắc, nếu anh muốn tham gia đánh cược, anh có thể đánh cuộc đội thắng cuộc là nhà họ Tống.”
“ Nhà họ Tống? ”Hạ Bắc liếc nhìn Sở Trần,” Không phải tôi coi thường nhà cậu, nhưng những người tham gia đoạt thanh gồm toàn những đội múa sư tử nổi tiếng của Thiền Thành, một số võ quán, sau lưng bọn chúng đều là đại diện cho các gia tộc giàu có của Thiền Thành, nhà họ Tống của cậu … Thật sự là rất khó xếp hạng trên.”
Xe từ từ lái ra khỏi bãi đậu.
“Cậu chủ, bên ngoàingã tư có người đang chặn đằng trước chúng ta.” Vệ sĩ nói.
Vẻ mặt của Hạ Bắc đột nhiên chìm xuống, “Hoàng Ngọc Hải thật sự không chịu buông tha chúng ta.”
“Không phải Hoàng Ngọc Hải.”
Sở Trần ngẩng đầu, “Võ quán Vinh Diệu Quyền, người của tập đoàn Vinh thị.”
Khóe miệng Hạ Bắc khẽ co giật.
“Tôi mới chỉ quen cậu được hai mươi bốn giờ. Thế mà cậu thật đắc tội với Tập đoàn Vinh thị, Diệp Thiếu Hoàng cùngHoàng Ngọc Hải.”
Hạ Bắc đếm từng người một, “Tôi thực sự rất tò mò. Cậu trong năm năm này ở rể nhà họ Tống làm thế nào mà còn sống sót? ”
Sở Trần nói,”…””
“Tôi vẫn là lo lắng nhất vềHoàng Ngọc Hải.”
Hạ Bắc cau mày, “Hắn ta làm việc rất điên cuồng… Vừa rồi cậu
cúi đầu một chút, có lẽ sẽ không _ — _ » sao.
Sở Trần cười, ánh mắt sắc như dao.
Niềm kiêu hãnh tận trong xương tủy khiến hắn không thể cúi đầu.
Xe chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398450/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.