Nhìn thấy vẻ mặt không thay đổi của Sở Trần, Hạ Bắc rất ngạc nhiên, anh biết rất rõ Sở Trần không phải kẻ ngốc, khi biết được thân phận của đối phương mà cậu ta lại rất bình tĩnh. 
Hạ Bắc không biết, Sở Trần trong lòng có thêm một lời … Hóa ra thiếu gia nhà họ Hoàng là một kẻ mất trí. 
“Tôi nói, báo ngày sinh của cậu ra đây.” Giọng nói cùa Hoàng Ngọc Hải trở nên có chút lạnh lùng. 
Sở Trần nhướng mày, vừa định nói, nhưng bị cái nháy mắt của Hạ Bắc ngăn lại. 
“Ngọc Hải, Sở Trần là đối tác và cũng là bạn của tôi.” Hạ Bắc nói. 
Hoàng Ngọc Hải ánh mắt không 
tốt, “Tiểu Bắc, không phải là tôi không cho anh mặt mũi, nhưng mà tên con rể nhà họ Tống này, xem ra rất là điên cuồng.” 
“Không biết có phải điên cuồng, hay vẫn là tên ngốc.” Trương Hạo trêu chọc. 
“Tối hôm qua tôi cũng nghe nói chuyện xảy ra trong khách sạn Hoàng Đình.” 
Diệp Bối Giai nhướng mày cười nhẹ, “Bữa tối sinh nhật của tam tiểu thư nhà họ Tống vang dội đến cả thành phố. Rốt cuộc buổi lễ vẫn chưa chính thức bắt đầu 
thì đã kết thúc, trở thành trò đùa của cà thành phố, mà con rể nhà họ Tống….” 
Diệp Bối Giai liếc nhìn Sở Trần,” Anh thật may mắn dù cho đã xúc phạm thiếu gia của tập đoàn Vinh thị mà anh vẫn bình an vô sự.” 
“Thật sao, Vinh thị. Gia đình đó nồi tiếng là hung dữ.” Người phụ nữ có đôi chân mảnh mai cũng lên tiếng. Cô gái này họ Bạch tên là Hỉ Nguyệt. 
Hạ Bắc hạ giọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398443/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.