Mở ra cửa phòng, nhìn thoáng qua thấy Sở Trần đang đứng ở bên ngoài. 
Câu cửa miệng của mẹ vợ nói với con rể, thường phải vui mừng, nhưng Tô Nguyệt giờ phút này, chỉ có phiền chán, hừ lạnh một tiếng, nhìn qua Sờ Trần bên cạnh, “Trở về thu dọn hành lý đi, ngày mai tốt nhất tranh thủ sớm 
một chút rời đi, Nhà họ Tống nhà nhỏ, không thể chứa nổi cậu, đến ngay cả Nhà họ Diệp cũng không sợ mà đắc tội.” 
Tô Nguyệt cùng Sở Trần vẫn duy trì khoảng cách thích hợp, như là sợ nhiễm vận đen của Sở Trần hiện tại vậy. 
“Cậu nói cậu như thế nào lại không biết phân biệt tốt xấu.” Tô Nguyệt vừa mới chuẩn bị đi, cảm thấy giận quá, nhịn không được tức giận mắng Sở Trần vài câu. 
Thấy Sở Trần thần sắc bình tĩnh, sắc mặt không có nửa điểm biến 
hóa, Tô Nguyệt tức khắc có cảm giác mình như đánh vào bịch bông vậy. 
Thôi. 
Chính mình cũng ngớ ngẩn, thế nhưng đi mắng một kẻ ngốc chứ. 
Biết rõ hắn nghe không hiểu. 
Mặc dù Sở Trần ở đại sảnh biểu hiện ra so với hắn ngày bình thường tuyệt đối khác nhau, nhưng mà, Sở Trần hắnngốc, năm năm qua, đã hằn vào trong lòng người nhà họ Tống. 
Tô Nguyệt lắc đầu, đi phía trước được vài bước, phía sau truyền đến âm thanh của Sở Trần, “Mẹ vợ, mẹ đi thong thả ạ.” 
Tô Nguyệt tức giận đến mức cả người run lên, đột nhiên phủi tay rời đi. 
Sở Trần khuôn mặt chưa đựng nụ cười nhàn nhạt, mở ra cửa phòng. 
Biệt thự Nhà họ Tống, chuẩn xác mà nói, tổng cộng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398418/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.