“Đi, chúng ta đi vào xem thôi.”
Chàng trai mặc đồ đen vẫy vẫy tay và sải bước về phía trước.
Một người đứng trước mặt anh ta, cản anh ta lại.
Nụ cười trên mặt Giám đốc Bàng đột nhiên cứng lại, con cậu mở to mấy phần.
Sở Trần vẻ mặt bình tĩnh, nhìn thiếu niên áo đen: “Cậu muốn xem cái gì?”
Tới cửa khách sạn Hoàng Đình, ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người của Sở Trần.
Giám đốc Bàng sửng sốt, nhưng đã quá muộn để ngăn Sở Trần lại, không ngờ Sở Trần lại dám cản đường nhóm nam nữ này.
Đây là một trong những nhóm phiền phức ở Thiền Thành.
Mặc dù những thanh thiếu niên mặc áo đen đã lên tiếng xúc phạm và làm nhục Tống Nhan tiểu thư, nhưng lai lịch của nhóm người này rất đặc biệt, đừng nói là một kẻ ngu ngốc không thể
hiểu họ đang nói gì, ngay cả người binh thường nghe hiểu cũng tuyệt đối không dám lên tiếng.
Nhưng Sở Trầnlại đứng ra.
Thiếu niên áo đen ngẩng đầu nhìn Sở Trần, nhíu mày: “Mày là ai?”
“Này chó ngoan không cản đường, mày muốn tìm chết sao?”
Một cô gái sau lưng anh trực tiếp mắng.
Nam tử kia bên cạnh cũng lạnh
lùng nhướng mày, “Giám đốc Bàng, người này là ai.”
Giám đốc Bàng liếc nhìn: “Cậu ấy … là Sở Trần.”
“Sờ Trần? ở Thiền Thành không có gia tộc họ Sở nào.”
“Một tên nhà quê từ đâu ra mà cũng dám cản đường anh Đông.”
“Tao nghe cái tên này có chút quen.”
Chàng trai mặc áo đen tên là Vinh Đông, lúc này nghĩ lại, khóe miệng hiện lên một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398397/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.