Ánh mắt Sở Trần một mực nhìn chăm chú vào môn chủ Vu Thần Môn.
Hắn rõ ràng cảm giác được, thân thể môn chủ Vu Thần Môn trong phút chốc Ninh Tử Mặc nói xong câu kia, khẽ run lên một chút.
Hắn đang sợ hãi.
Ánh mắt Sở Trần nhìn về phía Vu Thanh trưởng lão.
Vu Thanh trưởng lão khuôn mặt đại biến, thần sắc trắng bệch, run rẩy run rẩy nói: “Tôi cái gì cũng không biết.”
“Đường đường là trưởng lão Vu Thần Môn, ông dám nói cái gì cũng không biết?” Tống Thu tức
giận nói: “ông nhất định là cùng lão tặc này thông đồng làm bậy ô
Khóe mắt Vu Thanh thoáng nhìn thấy chủy thủ sắc bén nhiem máu trong tay Ninh Tử Mặc, lòng bàn tay đều toát mồ hôi lạnh, thanh âm đang phát run: “Huyễn Thần Cổ chỉ có môn chủ mới có thể tiếp xúc, đây là môn quy của Vu Thần Môn mọi người đều biết, cho nên, tất cả về Huyễn Thần Cổ, tôi thật sự không biết.”
“Nói không chừng môn chủ Vu Thần Môn tương đối tán thưởng ông, cho ông làm tâm phúc của hắn, thuận tiện cho ông hiểu rõ một ít chuyện về Huyễn Thần Cổ.” Tống Thu nghiêm trang phân tích, giẫm lên Vu Thanh: “Có phảỉ không, đúng không?”
Vu Thanh hai mắt tối sầm lại, dọa ngất xỉu.
Ánh mắt mấy người một lần nữa rơi vào trên người môn chù Vu Thần Môn.
Môn Vu Thần Môn phảng phất như đã nhận mệnh, nhắm mắt lại.
Tay Sở Trần đột nhiên rơi vào trên vai môn chủ Vu Thần Môn, trong phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/2154983/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.