Hắn không còn lựa chọn nào khác.
■‘Hành động tối nay, môn chủ biết.” Thanh âm Lý Chấn run rầy: ‘‘Nếu đẻ cho hàn biết tôi nói với các người những lời này, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho tôi, cùng với vợ con của tôi. Tôi tự biết nghiệp chướng nặng nề, chết chưa hết tội, nhưng tôi hy vọng, Cừu Huyền Môn, có thể cứu vợ con tôi, bọn họ chỉ là người thường.” Ánh mắt Lý Chấn mang theo cầu xin nhìn Sờ Trần.
“Vợ con ông, ở nơi nào?” Sở Trần hỏi.
Lý Chấn vừa muốn mờ miệng, khuôn mặt chợt đại biến, cả người đều run rẩy, hai mắt có một tia hồng quang chợt lóe qua.
Ninh Tử Mặc vừa định mờ miệng,
Sở Trần ngăn lại, nhìn chằm chằm Lý Chấn.
Trên trán Lý Chắn toát ra mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thần sắc tái nhợt vô cùng, ánh mắt mang theo hoảng sợ.
Dung Huyết Tử trong cơ thể hẳn động.
Điều đó có nghĩa là…
Môn chủ Vu Thần Môn thật sự, bước vào phạm vi có thề khống chế Dung Huyết Tử cổ.
Ánh mắt Sở Trần nhìn về phía Kiều Thương Sinh, chỉ chì bốn phía xung quanh.
Kiều Thương Sinh lập tức hiểu được, thân ảnh lặng lẽ lui ra.
“Môn chủ Vu Thần Môn.” Sở Trần
giận dù’ mở miệng: “Ngươi làm nhiều việc ác, bò Huyễn Thần cồ vào trong cơ thể một người con gái yếu đuối, tra tấn mấy năm, tội ác tày trời, tối nay tôi liền muốn thay trời hảnh đạo…”
“Sờ thúc, đợi một chút.” Ninh Tử Mặc nói, từ thần sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/2154978/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.