Cô tự nhiên rõ ràng, Cửu Huyền Môn là thánh địa của Kỳ môn mà người người ao ước muốn vào.
Đối với cô, đây lả cơ hội ngàn vàng khó mua.
Một lúc sau, Mạc Vô ưu nhìn về phía La Vân Đạo Tôn, “Vậy ông nội đệ tử có thể đi không?”
Nghe vậy, Mạc Nhàn nín thở, nhịp tim cùa ông tăng nhanh.
Một người đắc Đạo, gà chó cũng thăng thiên.
Nếu ông ta thực sự có thề tiến vào Cửu Huyền Môn nhờ phúc khí của cháu gái mình, dù là không chiếm được cao nhân Cừu Huyền Môn chỉ điểm, chỉ cằn bước vào Cửu Huyền Môn, mưa dầm thấm đất, đối với Kỳ Môn tướng thuật của mình mà nói, đều có trợ giúp cực cao.
La Vân Đạo Tôn nhẹ nhàng lắc đầu, “Xin lỗi, ta chỉ có thể đưa
một người trở về.”
Mạc Nhàn thầm thờ dài, kỳ thật đây cũng là dự liệu của ông, lập tức khẽ mỉm cười, “Vô ưu, cháu cứ yên tâm đi theo La Vân Đạo Tôn trở về, ông nội cỏ thể tự lo liệu.”
Ánh mắt Mạc Vô ưu không giấu được vẻ thất vọng, ngẫm nghĩ một hồi, cô lắc đầu, “Con không muốn, con sẽ ở lại với ông nội.”
Trương Vận Quốc trong mắt trừng lớn! Cơ duyên to lớn ập xuống đâu, còn không muốn sao?
Trương Vận Quốc nhìn La Vân Đạo Tôn háo hức, hắn có thể đáp ứng đi mà không do dự.
“Đứa nhỏ nảy…” Mạc Nhản đang định thuyết phục Mạc Vô Ưu thi
một giọng nói từ bên cạnh vang lên, “Tiểu Vô ưu chỉ có Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/2154951/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.