Bụp!
Ninh Tử Mặc trong lúc bất chợt một quyền vung ra, đánh vào hốc mắt Dương Khỉêm.
Dương Khiêm kêu thảm thiết một tiếng ngã xuống đất.
“Một quyền này, fà đánh thay Tiểu Cẩn.”
Trương Thành ở một bên hoảng
sợ, không nghĩ tới Ninh Tử Mặc lại đột nhiên đánh người.
Còn chưa kịp phản ứng lại, Ninh Tử Mặc đã đi lên, trực tiếp kéo Dương Khiêm lên, lại lả một quyền.
“Một quyền này, là đánh thay Tiểu Cẩn.”
Bụp!
Bụp! Bụp!
“Một quyền này, là đảnh thay Tìẻu Cẩn.”
Một quyền tiếp lại một quyền, mặt Dương Khiêm trực tiếp bị đập thành đầu heo.
“Dừng tay lại!” Trương Thành phẫn nộ rống to, cả người tức giận đến phát run: “Ngươi xong
ròi!” Trương Thành ngẩng đầu đảo qua bốn phía: “Cảnh sát các người, vì sao trơ mắt nhìn hắn đánh người? Coi trời bằng vung sao?”
“Ninh Tử Mặc cùng Dương Khiêm hai người dính líu ẩu đả, hiện tại đâ khống chế được, tôi sẽ đưa hai bên về, thẩm vấn rõ ràng.” Giang Ánh Đào tuy rằng không biết dụng ý Ninh Tử Mặc đột nhiên đánh Dương Khiêm một trận, nhưng vẫn quyết đoản mờ miệng.
Dương Khiêm tức giận sắp hôn mê.
Au đả?
Rõ ràng là mình bị người ta đánh đập.
Hơn nữa, mổi một quyền đều lả
một câu nói giống nhau.
Điều này làm cho Dương Khiêm bị chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế trong lòng thậm chí dâng lên một ý nghĩ, rốt cuộc một quyền nào mới bắt đầu đổi câu nói, mổi một quyền đều là đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/2154656/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.