“Không phải được xưng là Nam quyền chi sư sao? Thậm chí ngay cả dũng khí đường đường chính chính cùng Tiếu tiền bối đánh một trận cũng không có.”
“Hừ, muốn đối phó Sử Trần cũng không chỉ có một nhà chúng ta, tôi không tin không có nhà nào có
thề ngăn cản Sở Trần.”
Mọi người Hoàng gia nắm chặt nắm tay, cổ vũ chõ Tiéu Âm Kỳ.
Vài phút nữa.
Tiếu Âm Kỳ bước lên khu G, hai tay cầm lấy đầu sư từ, đảo qua xung quanh.
Hắn cũng không chú ý tới Sở Trần đã rời khỏi khu G.
Đảo qua, ngay cả cải bóng Sở Trần cũng không có nhìn thấy.
“Sư phụ, Sở Trần hình như không ở đây.” Liễu Hiểu Phong nhíu mày một chút.
Hô!
Khu G có người phát động một kích đánh lén Tiếu Âm Kỳ.
Khuôn mặt Tiếu Âm Kỳ lạnh lùng, hừ nhẹ một tiếng: “Xem ra tiểu tử Sờ Trằn kia biết chúng ta muốn đến, sớm dã đi rồi.”
Liẻu Hiểu Phong ra tay nhanh chóng, bắn rai sư tử dánh lén, đồng thời ngẩng đầu dào qua, nhướng mày: “Hiện tại còn có hơn 100 con sư tử đang cạnh tranh, Sờ Trằn cố ý né tránh, chúng ta vẫn phải tốn thời gian đi tìm.”
“Dọn sạch một phần, dễ dàng hơn nhiều.” Thần sắc Tiếu Âm Kỳ lạnh lùng, thân ảnh như điện, phát động công kích, Liễu Hiểu Phong ngầm hiểu, thầy trò hai
người trực tiếp tàn sát khu G, tựa như một cơn lốc quét qua.^
Một gã võ đạo Tông Sư chủ động xuất kích, uy lực quả mức khùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/2154573/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.