Thái Cực của Sở Trằn, cùng Thái Cực hắn gặp qua, tựa hồ có chút không giống nhau.
Đây mới là Thái Cực thật sự?
Tống Thu đột nhiên có chút ngứa tay, hắn muốn tự mình đi chứng thực.
“Anh rể, tiếp chiêu.” Tống Thu trong lòng vẫn có chút không tin, Thái Cực chậm rì rì như vậy, còn có thé vận dụng vào trong chiến đấu?
‘‘Đạo sinh một, một sinh hai, hai sinh ba, tam sinh vạn vật. Vạn vặt dựa vào âm mà ôm lấy dương, trùng khí dĩ vi
“Thiên địa bắt nhân lấy vạn vật làm chó sân, thánh nhân bất nhân lấy dân chúng làm chó săn.”
Àm!
Tống Thu toàn lực ứng phó, dùng quyền lực mạnh nhất đánh về phía Sở Trần, kết quả lại trong nháy mắt bị giảm bớt lực, thuận thế đánh bay, ngã xuống cọc hoa mai.
Tống Thu đứng lên, trợn mắt há hốc mồm.
Hắn rõ ràng cảm giác, động tác của Sở Trần vẫn như cũ rát chậm, thế nhưng, phòng ngự của anh tựa hồ không có bát kỳ một tia sơ hờ nào.
Quỷ dị thần kỳ.
“Thái Cực thật sự, cũng là võ thuật cổ thật sự.” Sở Trần ngừng lại: “Bất luận là Bát Cực Quyền, Lưu Vân Phi Tụ Cồng, Tiêu Diêu Du chưởng pháp, hoặc là Thái Cực, kỳ thật, ờ Trung Quốc đều có không ít chuyện xưa về chúng, điều này cũng nói lẽn nội tình của võ thuật cổ Hoa Hạ.”
Sở Trần từ nhỏ lớn lẽn ở Cửu Huyền Mốn, trong Cừu Huyền Môn thu thập số lượng lớn võ thuật cổ Trung Quốc, Sờ Trần học khồng ít.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/2154408/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.