Trương Vận Quốc mờ to đôi mắt.
Một lúc làu sau, gật gật đầu: “Được.”
Sờ Trần vốn còn muốn Trương Vận Quốc điều tra tin tức Thiên Cơ Huyền Đồ một chút, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, cục đặc chiến có ba tổ điều tra đang khẩn trương điều tra, không cần phải để Trương Vận Quốc xen vào.
4 giờ chiều.
Tống Thu lái xe, Sở Trần cùng Hoàng Phủ Hòa Ngọc cùng nhau ra ngoài, đi tới Hoàng Phủ gia.
Trong xe, trong lòng Sở Trần còn mơ hồ có vài phần chờ mong.
Nói không chừng vận khí của mình tàng lên, một phát nhập hồn, trong bức tranh chữ’ Hoàng Phủ Hòa Ngọc mang về, tim được manh mối của Thiên Cơ Huyền Đồ.
Một giờ sau, chiếc xe từ từ đi vào Hoàng Phủ gia.
Một biệt thự phong cảnh sang trọng.
“Tranh đều đặt ở thư phòng lão gia tử.” Hoàng Phủ Hòa Ngọc nói: “Lão gia tử biết cậu muốn đến, đã đặc biệt ờ thư phòng chờ.”
‘Lão gia từìrong miệng Hoàng Phù Hòa Ngọc, là người có tư lịch lâu đời nhất của gia tộc Hoàng Phủ hiện nay, Hoàng Phủ Nguyên Cảnh, đã 97 tuồi.
Sờ Trần bước nhanh hơn.
Đi tới trước thư phòng, cửa thư phòng mở ra, bên trong còn có người nói chuyện vởi nhau.
“Có khách đến?” Thần sắc Hoàng Phủ Hòa Ngọc cũng có chút bất ngờ, theo bản nảng bước nhanh hơn đi vào, Sở Trần theo sát phía sau, đột nhiên bước chân dừng lại một chút, nhìn người trong thư phòng, con ngươi lướt qua một đạo kinh diễm, lập tức khuôn mặt mỉm cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/2154279/chuong-1038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.