Chương trước
Chương sau
Mặc dù hắn là một trong thập công tử Thiên Nam, được biết là đàn giỏi, nhưng mà, trên lĩnh vực Weibo này cũng không có nhiều fan, nhưng độ nối tiếng hai ngày qua khiến lượng tan của hắn tảng vọt, Bạch Mộ bắt đầu hưởng thụ loại cảm giác bị người ta tranh nhau gọi Mộ thiếu tìm kiếm sự thật.

“Hôm nay trước tiên công khai đội hình trọng tài, ngày mai lại lần lượt công bố đại biếu tham gia trận giao lưu này, nhắt định có thể cho mọi người một kinh hỉ.” Khuôn mặt Bạch Mộ nối lên ý cười, vô cùng chờ mong: “Sở

Trần chớ bị dọa tè ra a.”

Vào lúc hoàng hôn.

Ánh sáng nghiêng về phía các ngôi làng cho thuê trong thành phố tối.

Mấy bóng người ngồi vây quanh một cái bàn tròn.

“Đại sư huynh, hiện tại làm sao bây giờ? Chúng ta làm mất Thiên Cơ Huyền Đồ, qua vài ngày nữa sư phụ sẽ đi tới Dương thành, chủng ta làm sao có thể giải thích với sư phụ?” Một đạo thanh âm mang theo chua xót, thậm chí còn có một tia sợ hãi: “Sư phụ có thé hay không…”

Mấy người đều trầm mặc.

Một lát sau, một đạo thanh âm hơi có vẻ khàn khàn chậm rãi mờ miệng: “Mấy ngày nay khắp nơi đều là tin tức của Thiên Cơ Huyền Đồ, mấy sư huynh đệ chúng ta phân thân hết cáhc, rất khó mỗi một tin tức đều đi điều tra, thời gian càng ngày càng cấp bách, chủng ta nhắt định phải nắm chặt.”

“Hoàng Chí Ca chết tiệt kia!” Có một người thanh âm bén nhọn: “Hắn dĩ nhiên trước khi chủng ta động thủ, vứt bỏ Thiên Co1 Huyền Đồ, quá đáng hận.”

“Phái Thiên Cơ chúng ta có thủ đoạn nhận ra Thiên Cơ Huyền Đổ, chỉ cần Thiên Cơ Huyền Đồ xuất hiện trong vòng mười mét cùa chúng ta. chúng ta có thề cảm ứng

được.”

“Có nhiều thế lực đều đang tìm kiếm Thiên Cơ Huyền Đồ, bao gồm cả người của chính phủức, cho nên, chúng ta phải càng thêm cẩn thận làm việc, dù sao, trong tay chúng ta nhiễm tính mạng một nhà 7 người Hoàng Chí Ca, cơ quan chính thức đang tim Thiên Cơ Huyền Đồ đồng thời cũng đang tìm chủng ta.”

“Ngày kia có một hoạt động giao lưu cầm kỳ thi họa có quy mô rất lớn, đến lúc đó chúng ta phân tán trà trộn vào trong đám người, điều tra tung tích của Thiên Cơ Huyền Đồ.”

Cuối cùng, vị đại sư huynh khàn khàn kia thanh âm chấn thanh nói: “Nhất định phải



tìm được Thiên Cơ Huyền Đồ, nếu không, chúng ta đều mất mạng.”

Một ngày đã trôi qua.

“Mong biểu diễn vào ngày mai.” Sáng sớm, Bạch Mộ dàng một weibo, sau đó đặc biệt viết một người…Bạch Kỳ Thắng.

Trong nháy mắt, khu vực binh luận của hắn nồ tung.

“Ý của Mộ thiếu là, Bạch Kỳ Thắng sẽ là đại diện cho ‘Cầm’, đối chiến với sỏ’ Trần?

“Có chút khi dễ người a.”

“Tôi vốn không biết Bạch Kỳ Thắng có lai lịch gì, tìm kiếm một chút, thiếu chút nữa dọa tè ra rồi, cầm sư cấp cao nhất của Bạch gia a! Cơ hồ quét ngang tất cả các giải thường liên quan đến đàn, Bạch gia có thể trở thành đầu rồng về đàn của Dương Thành thậm chí cả tỉnh Quảng Đông, công lao của Bạch Kỳ Thắng không thể bỏ qua.”

Sở Trằn cũng bị đánh thức.

Chuẩn xác mà nói, là bị điện thoại cùa Tống Thu đánh thức.

“Anh rể anh có biết hay không, ngày mai cùng anh so kĩ nảng đàn chính là Bạch Kỳ Thắng.” Tống Thu thanh âm kích động.

Sở Trần có chút mơ hồ: “Sau đó thì sao?”

Bắt luận đối thủ ngày mai lả ai, anh đều sẽ toàn lực ứng phó.

Tống Thu phảng phắt như một con khủng long nhỏ bạo động đột nhiên bị một bàn tay thật lớn đè lại. lúc này sừng sốt, một lúc lâu sau, thật cần thận hỏi: “Anh rế, anh không phải ngay cả Bạch Kỳ Thắng cũng chưa từng nghe nói qua chứ?”

Sở Trần quả thật chưa từng nghe nói qua.



Tống Thu vừa vặn tìm kiếm được một đổng danh hiệu Bạch Kỳ Thắng, một hơi đọc ra.

“Bạch gia quá đáng a, thậm chí ngay cả cằm sư cấp cao nhất cũng phái ra, cái này còn so tài như thế nào.” Tống Thu phẫn nộ bắt bình.

Sở Trằn cúp điện thoại, rời giường rửa mặt.

Cả ngày hôm qua, anh không nhận được bất kỳ tin tức nào từ ba đội điều tra.

Bên ngoài tin đồn tuy rằng truyền đến huyên náo, lời đồn đầy trời, nhưng Thiên Cơ Huyền Đồ thật sự phảng phất như đá chìm biển

rộng.

Sở Trần không biết chính là, ngay cả đệ tử phái Thiên Cơ, cũng đang tim kiếm Thiên Cơ Huyền Đồ.

“Không biết, hiện trường văn đẳu ngày mai, có thể hay không có tin tức của Thiên Cơ Huyền Đồ thật sự.”

Cũng đặt hy vọng ở hiện trường văn đấu ngày mai, còn có Giang Ánh Đào.

Bảy tuyến, Giang Ánh Đào đều điều tra một lần, kết quả khiến cô thất vọng.

Không có tin tức của Thiên Cơ Huyền Đồ!

Điều này có nghĩa là các manh mối tìm kiếm đã bị phá vỡ hoàn toàn.

“Tôi tham khảo tư liệu tài liệu bên trong cục đặc chiến, Thiên Cơ Huyền Đồ đã từng xuất hiện vào 15 năm trước, lúc ấy cũng nháo xảy ra án mạng, cuối cùng biến mất không thấy.” Tư Đồ Tĩnh vừa nhìn máy tính, một bên thanh âm thanh thủy nói: “Chị Đào, chị

nói lúc này có thé hay không cũng giống như vậy. Thiên Cơ Huyền Đồ cứ như vậy đá chim biển rộng, biến mất không còn dẳu tích.”

Giang Ánh Đào liễu mi nhíu lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.