Khán giả trên quảng trường nhao nhao nghị luận, mắt lộ vẻ tán thưởng.
Đồng thời, không ít ánh mắt đều đặt ở phần thưởng trên đài cao.
Phần thưởng trăm tỷ, trước khi trận đấu bắt đầu, đã bày trên đài cao.
“Sở Trần: Không nghĩ qua là liền kiếm được một trăm triệu.”
“Tôi thừa nhận rằng tôi ghen tị.”
“Sở Trần, ông xã!”
Trên đài cao, khóe miệng Sở Trần nhịn không được giật giật.
Bên tai thỉnh thoảng truyền đến tiếng hô ông xã cũng cho qua, lại còn có không ít nam sinh cũng đang hô.
Trong giới văn nghệ đời thứ hai, đám người Lê Nhạc Kinh ai nấy đều mặt như tro tàn, bon ho hoàn toàn bai trân.
“Giải tán, còn ở đây để người ta xem chuyện cười sao?”
Bạch gia, La gia vân vân, đều rời khỏi hiện trường trước.
Khán giả trên quảng trường tuy rằng lưu luyến không rời, nhưng dưới sự an bài của cảnh sát có trật tự rời khỏi sân khấu.
Sở Trần đi tới trước mặt bốn vị giám khảo.
“Sở Trần, cậu thật sự làm cho chúng tôi mở rộng tầm mắt a.” Hồ Lập Dũng cười ha ha.
Con ngươi Hoàng Phủ Nguyên Cảnh toát ra tán thưởng, không nói nhiều, giơ ngón tay cái lên với Sở Trần.
“Hôm nay cũng vất vả cho mấy vị lão sư rồi, tôi đã sắp xếp xong, mọi người cùng đi ăn cơm trưa đi.” Sở Trần mở miệng.
Tất cả mọi người không có ý kiến.
“Phần thưởng 100 triệu nhân dân tệ.” Tống Thu đã vui vẻ xông lên đài cao, Hạ Bắc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/2154218/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.