“Ngồi xuống đi, nơi này chỉ có thực lực của cậu kém nhất.” Sở Trần khoát tay áo.
Tống Thu lúng túng ngồi xuống một lần nữa, thần sắc ngưng trọng: “Anh rể, anh cảm thấy sẽ là ai, muốn dùng một bức tranh cổ giá trị vô giá để mua tính mạng của anh?”
“Đoán mò thì không có nghĩa gì, vẫn là chờ tin tức.” Sở Trần thu hồi điện thoại di động, nở nụ cười: “Mua mạng của tôi, cũng phải xem có người mua hay không.”
“Có chút thú vị, video này nói rõ, Thiên Cơ Huyền Đồ đã không còn trong tay phái Thiên Cơ nữa.” Nam Cung Quân mỉm cười: “Mặc dù không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng mà, phái Thiên Cơ khẳng định cũng đang điên cuồng muốn tìm Thiên Cơ Huyền Đồ về. Trần Trần, nói không chừng ngươi phải đối mặt với phái Thiên Cơ.”
“Thiên Cơ Huyền Đồ không ở trong tay phái Thiên Cơ…” Sỏ’ Trần suy nghĩ một chút,: “Cũng tốt, ta cũng muốn nhìn xem, phái Thiên Cơ có thủ đoạn gì.”
“Kỳ Môn Thiên Cơ Thuật là tuyệt học của phái Thiên Cơ.” Đào Cư nói: “Uy lực không thể khinh thường. Nhưng…” Ngữ khí Đào Cư dừng một chút, nhìn Nam Cung Quân: “Có Nam Cung sư thúc ở đây, phái Thiên Cơ không tính là cái gì. Nhưng, minh thương dễ trốn ám tiễn khó phòng, bình thường vẫn phải cẩn thận hơn, không chỉ là huynh, còn có những người khác bên cạnh huynh.” Đào Cư nhắc nhở một câu.
Sở Trần lập tức hiểu được ý tứ của hắn.
Bất kể là phái Thiên Cơ hoặc là những người còn lại ngấp nghé Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/2154209/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.